Sự Mầu Nhiệm Được Tỏ Ra Trong Thần Trí

2,299 views

Sự Mầu Nhiệm Được Tỏ Ra Trong Thần Trí

Nguyễn Thị Thùy Linh

Đời người từ khi sinh ra cho đến khi một người có ý thức, nhận biết đúng sai, thiện ác, sướng khổ… người ấy sẽ nếm trải cái gọi là mùi vị của đời.

Có hai loại người đang cùng bước đi, cùng sống, cùng hít thở một bầu khí quyển. Nhưng mục đích và hướng đi của họ thì hoàn toàn khác nhau. Một loại người bước đi bằng mắt thấy và một loại người bước đi bằng niềm tin. Mà chúng ta thường gọi là lý trí và thần trí. Sự thật phũ phàng là hai điều này trái ngược nhau, không thể hòa hợp được với nhau.

Người bước theo lý trí còn gọi là người xác thịt; họ bước đi theo sự vui thích của đời, sự mê tham của mắt, và điều mà lòng họ ưa thích. Người bước theo thần trí là người không sống cho chính họ nữa, họ yêu những gì Thiên Chúa yêu và ghét những gì Thiên Chúa ghét, sống cho Chúa và chết cũng là chết cho Chúa.

Người bước theo thần trí đôi khi còn bị người bước theo lý trí gièm chê, mỉa mai, xem thường, vu khống, và cho rằng người đi theo thần trí thật ngu dại. Nhưng với lăng kính của Đức Chúa Trời thì kẻ ngu dại chính là những kẻ nói trong lòng rằng, chẳng có Đức Chúa Trời. Họ là những kẻ thật đáng thương.

Đời người, ai cũng muốn mình được hạnh phúc, vui thỏa, giàu có, và bình an. Không ai muốn mình chịu thiệt thòi hay khổ sở; và họ cũng gắng sức tìm kiếm cho mình nơi mà họ có thể vững lòng mà nương cậy. Thế là Sa-tan đã đáp ứng nhu cầu cho con người bằng vô số những tôn giáo khác nhau, niềm tin khác nhau, thật giả lẫn lộn khiến cho con người loay hoay trong đó, cuối cùng cũng đi vào một con đường chết.

Người bước theo lý trí còn được gọi là con người thế gian. Họ vui với những gì mắt họ thấy, tay họ sờ chạm. Họ an lòng khi nhìn lại cái cơ ngơi vững chắc mà họ đang có được, họ bình an khi ví còn tiền, xe còn xăng, điện thoại còn pin. Và tự đắc với những gì mà họ cho là khôn ngoan, giỏi lèo lái. Họ chê cười khi thấy người bước theo thần trí, còn gọi là con dân chân thật của Thiên Chúa, chịu khổ, chịu thiệt thòi. Họ cười chê, thách thức khi thấy con dân Chúa khó khăn, thử thách mà vẫn một lòng nương cậy Chúa. Nhưng khi những thứ mà họ đang nương cậy đó, cho là bình an đó mất đi, thì họ giống như một kẻ khốn cùng mà không có nơi để bám víu.

Người bước theo lý trí có thể là người đã được nghe biết đến Tin Lành, tin rằng Thiên Chúa là có thật, nhưng họ không chịu được khó khăn, thử thách, không chịu được gian khó, không chịu bỏ mình mà vác thập tự đi theo Chúa. Niềm tin của họ chỉ đến khi họ được an vui, êm ả. Nhưng sẽ ra đi khi khó khăn xảy đến.

Con dân chân thật của Thiên Chúa bước đi chỉ duy nhất bằng đức tin. Họ tin có một Đức Chúa Trời quyền năng thực hữu và bám chặt lấy đức tin đó mà bước đi, đi trên con đường hẹp mà chẳng mấy ai muốn vào. Họ sẵn sàng chịu khổ, chịu khó, hy sinh, đánh đổi những gì họ có để đạt được đích đến, đó là Thiên Đàng, mà được Đức Chúa Jesus ví như người lái buôn tìm gặp được viên ngọc quý thì về bán hết gia tài để mua viên ngọc ấy. Con dân Chúa dù trong hoàn cảnh nào, thuận cảnh hay nghịch cảnh vẫn bình an, vui thỏa, vững lòng mà bước đi. Đó là sự mầu nhiệm mà con người thế gian không thể nào hiểu được và có được. Và không có điều gì chia rẽ được tình yêu của họ với Thiên Chúa. Phao-lô là một sứ đồ lẫy lừng của Thiên Chúa, có thể nói cuộc đời theo Chúa của ông phải nếm trải những sự gian khó, bất công, khổ sở, ngày nay con dân chân thật của Chúa có mấy ai đã từng chịu đựng như ông. Mà ngày nay người ta gọi là bất hạnh, vô phước hay ngu dại. Nhưng Phao-lô đã nói về những sự ấy như vầy: “Con người xác thịt không nhận được những sự thuộc về Đấng Thần Linh của Đức Chúa Trời; bởi vì đối với người ấy chúng là sự rồ dại, và người ấy cũng không thể hiểu được, vì chúng phải được xem xét cách thiêng liêng.” (I Cô-rinh-tô 2:14). Đó là một sự mầu nhiệm.

Người bước đi trong thần trí khi nghịch cảnh đến họ càng yêu Chúa hơn. Họ càng tin chắc và bám chặt vào Chúa hơn. Họ hiểu được những gì mà Thiên Chúa cho phép xảy ra trên đời sống của họ là có ích cho họ. Họ vui mừng thỏa lòng với những gì mà họ đang có, họ sẵn sàng từ chối món lợi lớn mà thế gian đem đến bằng những sự không ngay thẳng. Nhưng họ thà chịu khổ về thân thể mà tâm thần họ bình an. Người đời lại cho họ là rồ dại, kém khôn ngoan, yếu sức. Người bước đi theo thần trí không phân biệt giàu nghèo, học thức cao hay ít học, tài năng hay khiếm khuyết, không giới hạn trẻ hay già, không phân biệt chủng tộc hay màu da. Chỉ cần đức tin và trái tim của họ hướng trọn về Thiên Chúa. Chỉ cần tấm lòng của họ tin, thì chính Chúa sẽ dắt họ đi. Tại sao khi xưa Đức Chúa Jesus  không chọn môn đồ của Chúa là một vị quan quyền cao chức trọng? Một thầy tế lễ cả thượng phẩm? Hay một vị vua cầm quyền một dân tộc? Mà Ngài chọn những người có địa vị thấp hèn ở xã hội thời bấy giờ? Mà chỉ là những người ngư dân kiếm sống từng ngày, người thâu thuế bị rẻ khinh? Phao-lô một lần nữa cho chúng ta biết:

       I Cô-rinh-tô 1:25-28

Bởi vì sự rồ dại của Đức Chúa Trời là khôn sáng hơn người ta, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta.

Hỡi các anh chị em! Hãy suy xét rằng ở giữa các anh chị em là những người đã được gọi, không có nhiều người khôn sáng theo xác thịt, chẳng nhiều người quyền thế, chẳng nhiều người sang trọng.

Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại của thế gian để làm hổ thẹn những người khôn sáng; Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu của thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh;

Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn hạ của thế gian, những sự bị khinh chê, cùng những sự không có, để làm cho những sự có ra không có.

Và đó là một sự mầu nhiệm.

Người bước theo thần trí là một người khôn khéo như rắn, đơn sơ như chim bồ câu, tức là đơn sơ với Thiên Chúa, đơn sơ với anh em cùng Cha của mình, nhưng phải khôn sáng với ma quỷ và mọi cám dỗ, tác động đến từ nó. Người bước theo thần trí phải chết con người cũ, từ bỏ những tình cảm, ham muốn xấu xa, bằng lòng để Thiên Chúa biến đổi con người mới; vì Thiên Chúa là Đấng Thánh Khiết Ngài không chấp nhận một tội lỗi nào dù là nhỏ. Người bước đi theo thần trí không được đối xử bất công, không được hành xử theo cảm xúc, không tư vị; vì Thiên Chúa là Đấng công bình. Người bước theo thần trí phải đầy lòng yêu thương, sẵn sàng tha thứ, cảm thông, nhẫn nại; vì Thiên Chúa là tình yêu. Ngài ghét tội lỗi, nhưng Ngài yêu tội nhân. Người bước theo thần trí phải xác định hướng tới với ba khía cạnh, “Yêu Thương-Thánh Khiết-Công Chính”. Vì đó chính là bản tính của Thiên Chúa.

Và đó là một sự mầu nhiệm.

Kết luận: Những điều chúng ta tin, những điều chúng ta hướng tới, những điều chúng ta trông mong, những năng lực, những sức mạnh thiêng liêng mà con người xác thịt không thể nào có được và hiểu được, là những sự mầu nhiệm của Thiên Chúa được tỏ ra trong thần trí của chúng ta. Và những sự mầu nhiệm của Thiên Chúa chỉ đến với những người bước theo thần trí, không làm nô lệ cho xác thịt nữa.

“Cho nên, hiện nay chẳng có án phạt cho những người ở trong Đấng Christ Jesus, là những người không bước theo xác thịt nhưng {bước} theo thần trí.” (Rô-ma 8:1).

 Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Nguyễn Thị Thùy Linh
Móng Cái 09/12/2018