Kẻ Thù Nghịch Thập Tự Giá Của Đấng Christ

3,600 views

Nhấp vào nút play  ►để nghe

Kẻ thù nghịch thập tự giá của Đấng Christ

Thập tự giá của Đấng Christ là hình phạt của Đức Chúa Trời dành cho tội lỗi của toàn thể nhân loại đã chất hết lên thân thể của Đấng Christ. Nhờ cái chết của Đấng Christ trên thập tự giá mà chúng ta được Đức Chúa Trời tha tội và làm cho chúng ta sạch tội, ban cho chúng ta sự sống lại và sự sống đời đời, ban cho chúng ta quyền phép để trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Vì thập tự giá là án phạt tội lỗi mà Đấng Christ đã gánh thay cho nhân loại cho nên người đã tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ mà còn tiếp tục sống trong tội là người có nếp sống thù nghịch với thập tự giá của Đấng Christ.

Một người sống nếp sống của những kẻ thù nghịch thập tự giá Đấng Christ thì chính họ là kẻ thù của thập tự giá. Nếu theo sát với nguyên văn của Thánh Kinh thì Phi-líp 3:18 nên dịch như sau:

“Vì tôi đã thường nói điều nầy cho anh em, nay tôi lại khóc mà nói nữa: lắm người có cách ăn ở kẻ thù nghịch thập tự giá của Đấng Christ.”

Có lẽ chúng ta không bao giờ nghĩ rằng chính mình là một trong những kẻ có nếp sống thù nghịch thập tự giá. Hôm nay, chúng ta hãy nhờ ơn thương xót của Chúa xin Ngài mở mắt thuộc linh của chúng ta và nhờ Lời Hằng Sống của Ngài tra xét tận nơi sâu kín trong tâm thần và linh hồn của chúng ta để xem chúng ta đang sống cuộc đời mới trong Đấng Christ hay đang sống nếp sống của kẻ thù nghịch thập tự giá.

Thánh Kinh nêu lên ba đặc điểm của những kẻ thù nghịch thập tự giá của Đấng Christ:

1. Họ chỉ tư tưởng về các việc thế gian mà thôi: Có nhiều người đã tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jesus Christ nhưng vẫn còn mê tham những điều thuộc về thế gian. Thánh Kinh chép rõ như sau:

“Vì mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, sự mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra.” (I Giăng 2:16)

Thánh kinh liệt kê những sự mê tham của xác thịt, những việc thuộc về thế gian như sau:

“Chớ tự dối mình: phàm những kẻ tà dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm giáng yểu điệu, kẻ đắm nam sắc, kẻ trộm cướp, kẻ hà tiện, kẻ say sưa, kẻ chưởi rủa, kẻ chắt bóp, đều chẳng hưởng được nước Đức Chúa Trời đâu.” (I Cô-rinh-tô 6:10)

“Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời.” (Ga-la-ti 5:19-21)

Thánh Kinh lên án những kẻ sống trong sự mê tham của xác thịt, hòa mình với thế gian:

“Nhưng chúng nó cũng như con vật không biết chi, sanh ra chỉ làm thú vật để bị bắt mà làm thịt, hay chê bai điều mình không biết, rồi chết đi như con vật, dường ấy chúng nó lãnh lấy tiền công về tội ác mình. Chúng nó lấy sự chơi bời giữa ban ngày làm sung sướng, là người xấu xa ô uế, ưa thích sự dối trá mình đang khi ăn tiệc với anh em; cặp mắt chúng nó đầy sự gian dâm, chúng nó phạm tội không bao giờ chán, dỗ dành những người không vững lòng, chúng nó có lòng quen thói tham dục: ấy là những con cái đáng rủa sả.

Ấy là những suối không nước, những đám mây bị luồng gió mạnh đưa đi và sự tối tăm mờ mịt đã để dành cho chúng nó. Chúng nó dùng những lời văn hoa hư đản, đem những điều ham muốn của xác thịt và điều gian dâm mà dỗ dành những kẻ mới vừa tránh khỏi các người theo đường lầm lạc; chúng nó hứa sự tự do cho người, mà chính mình thì làm tôi mọi sự hư nát; vì có sự chi đã thắng hơn người, thì người là tôi mọi sự đó.

Vả, chúng nó bởi sự nhận biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ, mà đã thoát khỏi sự ô uế của thế gian, rồi lại mắc phải và suy phục những sự đó, thì số phận sau cùng của chúng nó trở xấu hơn lúc đầu. Chúng nó đã biết đường công bình, rồi lại lui đi về lời răn thánh đã truyền cho mình, thế thì thà rằng không biết là hơn. Đã xảy đến cho chúng nó như lời tục ngữ rằng: Chó liếm lại đồ nó đã mửa, heo đã rửa sạch rồi, lại lăn lóc trong vũng bùn.” (II Phi-e-rơ 2:12-14, 17-22)

Thánh Kinh khẳng định: Người yêu mến thế gian là người không yêu mến Đức Chúa Trời:

“Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người ấy.” (I Giăng 2:15)

Có một lần Đức Chúa Jesus đã quở trách Sứ Đồ Phi-e-rơ là Satan bởi vì ông chỉ lo nghĩ về việc của thế gian:

“Nhưng Ngài xây mặt lại mà phán cùng Phi-e-rơ rằng: Ớ Sa-tan, hãy lui ra đằng sau ta! Ngươi làm gương xấu cho ta; vì ngươi chẳng nghĩ đến việc Đức Chúa Trời, song nghĩ đến việc người ta.” (Ma-thi-ơ 16:23)

2. Họ lấy sự xấu hổ của mình làm vinh hiển:

Những kẻ thù nghịch thập tự giá của Đấng Christ không nhìn thấy rằng nếp sống tội lỗi của họ là sự hổ thẹn, vì đã đánh mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, tự làm nhục chính mình và làm nhục người khác. Trái lại, họ còn khuyến khích hoặc ép buộc người khác bắt chước nếp sống tội lỗi của họ.

“Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên dại; họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng. Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa, vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng khen ngợi đời đời! A-men.

Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên. Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đờn ông cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình.

Tại họ không lo nhìn biết Đức Chúa Trời, nên Đức Chúa Trời đã phó họ theo lòng hư xấu, đặng phạm những sự chẳng xứng đáng. Họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ; chan chứa những điều ghen ghét, giết người, cãi lẫy, dối trá, giận dữ; hay mách, gièm chê, chẳng tin kính, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹ; dại dột, trái lời giao ước, không có tình nghĩa tự nhiên, không có lòng thương xót. Dầu họ biết mạng lịnh Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa.” (Rô-ma 1:21-32)

3. Sự cuối cùng của họ là hư mất: Hậu quả của những người yêu thế gian, sống thù nghịch với thập tự giá của Đấng Christ là sự hư mất linh hồn. Thánh Kinh khẳng định rõ điều này và chính mỗi người trong bọn họ đều biết rõ điều này.

“Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài.” (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:9)

“Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.” (Khải Huyền 21:8)

Kết luận

Chúng ta hãy cùng nhau đọc Lời của Chúa trong Phi-líp 3:17-21 để làm kết luận:

“Hỡi Anh em, hãy bắt chước tôi, lại xem những kẻ ăn ở theo mẫu mực mà anh em thấy trong chúng tôi. Vì tôi đã thường nói điều nầy cho anh em, nay tôi lại khóc mà nói nữa: lắm người có cách ăn ở như là kẻ thù nghịch thập tự giá của Đấng Christ. Sự cuối cùng của họ là hư mất; họ lấy sự xấu hổ của mình làm vinh hiển, chỉ tư tưởng về các việc thế gian mà thôi.

Nhưng chúng ta là công dân trên trời; ấy là từ nơi đó mà chúng ta trông đợi Cứu Chúa mình là Đức Chúa Jêsus Christ, Ngài sẽ biến hóa thân thể hèn mạt chúng ta ra giống như thân thể vinh hiển Ngài, y theo quyền phép Ngài có để phục muôn vật.”

Nguyện quý ông bà anh chị em, qua Lời của Chúa, nhận thức được mình đang thuộc về Chúa hay đang là kẻ thù nghịch thập tự giá của Chúa. Nếu có ai đang là kẻ thù nghịch thập tự giá của Chúa thì hôm nay là cơ hội để ăn năn và trở lại cùng Chúa, là Đấng đã phán từ ngàn xưa:

“Kẻ ác khá bỏ đường mình, người bất nghĩa khá bỏ các ý tưởng; hãy trở lại cùng Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ thương xót cho, hãy đến cùng Đức Chúa Trời chúng ta, vì Ngài tha thứ dồi dào.” (Ê-sai 55:7)

“Đấng cao cả, ở nơi đời đời vô cùng, Danh Ngài là Thánh, có phán như vầy: Ta ngự trong nơi cao và thánh, với người có lòng ăn năn đau đớn và khiêm nhường, đặng làm tươi tỉnh thần linh của những kẻ khiêm nhường, và làm tươi tỉnh lòng người ăn năn đau đớn. Ta chẳng muốn cãi lẽ đời đời, cũng chẳng tức giận mãi mãi; vì thần linh sẽ mòn mỏi trước mặt Ta, và các linh hồn mà Ta đã dựng nên cũng vậy.” (Ê-sai 57:15, 16)

Huỳnh Christian Timothy
04/05/2008