NCKHTTK – I Cô-rinh-tô 5:4-5

2,068 views

Những Chỗ Khó Hiểu Trong Thánh Kinh

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla

Có Phải Xác Thịt Bị Phó cho Sa-tan Hủy Hoại thì Tâm Thần Được Cứu?
I Cô-rinh-tô 5:4-5

4 Trong danh của Đức Chúa Jesus Christ chúng ta, các anh chị em nhóm hiệp cùng tâm thần tôi, với năng lực của Đức Chúa Jesus Christ chúng ta,

5 phó người như thế cho Sa tan, để phần xác thịt bị hủy hoại, mà tâm thần có thể được cứu trong ngày của Đức Chúa Jesus.

Trong I Cô-rinh-tô 5, Sứ Đồ Phao-lô nói đến trường hợp một người phạm tội trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô và ông yêu cầu con dân Chúa tại Cô-rinh-tô phải dứt thông công với người ấy. Ông viết: “…Hãy trừ bỏ kẻ gian ác khỏi các anh chị em.” (I Cô-rinh-tô 5:13).

Tuy nhiên, trước đó, Phao-lô kêu gọi Hội Thánh tại Cô-rinh-tô hiệp cùng ông trong tâm thần mà: “phó người như thế cho Sa tan, để phần xác thịt bị hủy hoại, mà tâm thần có thể được cứu trong ngày của Đức Chúa Jesus.” (I Cô-rinh-tô 5:5).

Câu hỏi được đặt ra là: Có phải khi một người trong Hội Thánh phạm tội, nếu Hội Thánh phó phần xác thịt của người ấy cho Sa-tan hủy hoại, thì trong ngày Đức Chúa Jesus đến để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian, tâm thần của người ấy sẽ được cứu?

Câu trả lời là: Không!

Bởi vì sự cứu rỗi của một người không dựa vào sự thân thể xác thịt của người ấy bị hình phạt hay bị hủy hoại bởi bất cứ ai.

Sự cứu rỗi của một người bao gồm ba bước:

Bước thứ nhất của sự cứu rỗi là người có tội phải thật lòng ăn năn tội và tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ.

Khi một người thật lòng ăn năn tội và tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ thì lập tức người ấy được cứu, để bắt đầu một đời sống mới thánh khiết trong địa vị của một người được dựng nên mới, làm con cái của Đức Chúa Trời.

Bước thứ nhì của sự cứu rỗi là người được cứu phải trung tín với Đức Chúa Jesus Christ cho đến chết. Trung tín với Đức Chúa Jesus Christ là không còn sống trong tội, tức là không còn vi phạm các điều răn của Thiên Chúa [1], dẫn đến sự xem thường máu thánh chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ.

Bước thứ ba của sự cứu rỗi là thân thể xác thịt của người được cứu sẽ được sống lại, kết hợp trở lại với tâm thần và linh hồn trong ngày Đức Chúa Jesus Christ hiện ra giữa chốn không trung, để đem Hội Thánh vào trong thiên đàng với Ngài. Đối với những người tin Chúa mà thân thể xác thịt vẫn đang sống trong ngày Đức Chúa Jesus Christ trở lại, thì thân thể xác thịt của họ sẽ được biến hóa như thân thể phục sinh của những người đã chết.

Nếu sự phó thân thể xác thịt của một người cho Sa-tan hủy hoại khiến cho người ấy được cứu rỗi, thì có nghĩa là người ấy được cứu bởi danh của Sa-tan. Điều ấy rõ ràng là không đúng với lẽ thật của Thánh Kinh. Thánh Kinh khẳng định:

Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 4:12).

Vậy thì, I Cô-rinh-tô 5:5 có nghĩa gì? Lời ấy của Phao-lô chỉ có nghĩa là: Khi một người trong Hội Thánh sống trong tội, thì Hội Thánh phải dứt thông công với người ấy. Người bị dứt thông công với Hội Thánh sẽ bị mất sự bảo vệ của Đức Chúa Jesus Christ và sẽ bị Sa-tan tấn công, hành hại trên thân thể xác thịt, dẫn đến sự chết. Hy vọng rằng, cho dù thân thể xác thịt đã bị Sa-tan tàn phá nhưng người ấy vẫn có thể được cứu, nếu người ấy kịp thời ăn năn tội trước khi chết.

Động từ “được cứu” trong I Cô-rinh-tô 5:5, trong nguyên ngữ Hy-lạp của Thánh Kinh, được dùng với trạng thái giả định (subjunctive mood). Trạng thái giả định là một hình thức của động từ dùng diễn đạt sự mong ước, sự góp ý, hoặc nói lên một điều kiện nghịch lại thực tế, chứ không nói đến một điều chắc chắn sẽ xảy ra.

Phao-lô mong ước rằng, bởi sự người có tội bị dứt thông công, bị ma quỷ làm khổ phần xác, khiến cho bị chết, người ấy có thể thức tỉnh mà ăn năn tội, trước khi chết, nhờ đó mà có thể được cứu.

Phao-lô góp ý với Hội Thánh tại Cô-rinh-tô phải nén lòng, dứt thông công người có tội, biết đâu người ấy sẽ ăn năn mà có thể được cứu.

Cách nói của Phao-lô giả định về sự được cứu của người ấy đã nói lên thực tế về sự người ấy đang bị hư mất.

Chúng ta có thể diễn ý I Cô-rinh-tô 5:5 như sau:

phó người như thế cho Sa tan, để phần xác thịt bị hủy hoại, mong rằng nhờ đó người ấy sẽ ăn năn, mà tâm thần có thể được cứu trong ngày của Đức Chúa Jesus.”

Có một điều quan trọng chúng ta cần ghi nhớ: Một người phạm tội, không chịu ăn năn, đã bị Hội Thánh dứt thông công, về sau ăn năn, vẫn có thể không được cứu. Vì Thánh Kinh chép rõ:

Hê-bơ-rơ 10:26-29

26 Vì nếu chúng ta cố ý phạm tội sau khi đã nhận lãnh tri thức về lẽ thật, thì không còn tế lễ chuộc tội nữa,

27 nhưng chỉ có sự đợi chờ kinh khiếp về sự phán xét, và lửa thiêu nuốt sẽ đốt cháy những kẻ bội nghịch mà thôi.

28 Ai đã phạm luật pháp Môi-se, nếu có hai hay ba người làm chứng, thì chết đi không thương xót,

29 huống chi kẻ giày đạp Con Đức Chúa Trời, xem máu của giao ước, tức là máu mà mình nhờ đó nên thánh, là ô uế, lại khinh lờn Đấng Thần Linh của ân điển, thì các anh chị em hãy nghĩ xem, kẻ ấy đáng bị hình phạt nặng hơn biết bao!

Hê-bơ-rơ 12:14-17

14 Hãy cầu sự bình an với mọi người, cùng tìm theo sự nên thánh, vì nếu không nên thánh thì chẳng ai được thấy Chúa.

15 Hãy coi chừng kẻo có kẻ trật phần ân điển của Đức Chúa Trời, kẻo rễ đắng châm ra, có thể ngăn trở và làm ô uế phần nhiều trong các anh chị em chăng.

16 Hãy coi chừng, trong các anh chị em chớ có ai làm đĩ đực, cũng đừng có ai khinh lờn như Ê-sau, chỉ vì một món ăn mà bán quyền con trưởng.

17 Thật vậy, các anh chị em biết rằng đến sau, người muốn cha mình chúc phước cho, thì lại bị bỏ; vì dẫu người khóc lóc cầu xin, cũng chẳng đổi được ý cha mình đã định rồi.

Sự cứu rỗi của chúng ta tùy thuộc vào lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Ngài muốn làm ơn cho ai thì làm, Ngài muốn thương xót ai thì thương xót. Chúng ta không có quyền đòi hỏi Đức Chúa Trời cứu rỗi mình. Huống hồ gì chúng ta đã được Ngài thương xót, cứu rỗi, mà chúng ta lại cố ý quay về sống trong tội?

Động từ được cứu vừa có nghĩa là được đem ra khỏi sự nguy hiểm, khỏi sự hư mất, vừa có nghĩa là được để dành, được bảo quản phẩm chất tốt đẹp.

Tâm thần là thân thể thiêng liêng của một người. Khi sự chết của thân thể xác thịt xảy ra thì thân thể xác thịt về cùng bụi đất, vì thân thể xác thịt ra từ bụi đất (các nguyên tố hóa học của thế giới vật chất); còn tâm thần thì trở về cùng Đức Chúa Trời vì tâm thần ra từ Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 2:7; Truyền Đạo 12:7). Riêng linh hồn, là bản ngã, là cái tôi đích thực của mỗi người, nếu tin Chúa thì vào trong thiên đàng, chờ ngày thân thể xác thịt sống lại để nhận phần thưởng và sự sống đời đời, nếu không tin Chúa thì bị tạm giam trong âm phủ, chờ ngày sống lại để chịu phán xét và chịu sự hư mất đời đời trong hỏa ngục.

Trong ngày Đức Chúa Jesus Christ hiện ra giữa chốn không trung để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian, thân thể xác thịt đã chết của người tin Chúa sẽ được sống lại và tái hợp với tâm thần, linh hồn, gặp Đức Chúa Jesus Christ giữa chốn không trung, nhận lãnh phần thưởng, rồi được vào trong thiên đàng. Vì thế mà Phao-lô viết là: “tâm thần có thể được cứu trong ngày của Đức Chúa Jesus.”

Tâm thần được cứu là tâm thần được Đức Chúa Trời để dành cho ngày kết hợp trở lại với linh hồn và thân thể xác thịt đã được phục sinh.

Nếu có ai nghĩ rằng: “Vì tôi tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ, cho nên, tôi có thể sống trong tội, thân thể tôi bị Sa-tan hủy hoại, nhưng tâm thần tôi sẽ được cứu trong ngày Đức Chúa Jesus Christ hiện ra,” thì người ấy đã tự lừa dối mình bởi sự ngu dốt thuộc linh. Điều kiện để được cứu là ăn năn tội. Ăn năn tội có nghĩa là quay lại, không tiếp tục phạm tội nữa. Nếu cứ tiếp tục phạm tội thì không phải là ăn năn. Không phải là ăn năn thì không có sự cứu rỗi.

Thánh Kinh đã cảnh báo con dân Chúa cách rõ ràng và nghiêm khắc:

Vậy, hãy bỏ đi mọi điều ô uế, và sự đầy dẫy của điều độc ác, đem lòng nhu mì nhận lấy lời đã trồng trong các anh chị em, là lời cứu được linh hồn của các anh chị em. Các anh chị em hãy là những người làm theo lời, đừng là những người chỉ nghe mà thôi, tự lường gạt chính mình.” (Gia-cơ 1:21-22).

Và chính Đức Chúa Jesus Christ đã phán dạy:

Ma-thi-ơ 7:21-27

21 Chẳng phải hễ ai nói với Ta rằng: Lạy Chúa! Lạy Chúa! Thì được vào Vương Quốc Trời, nhưng ai làm theo ý muốn của Cha Ta, Đấng ở trên trời.

22 Ngày đó, sẽ có nhiều người thưa với Ta rằng: Lạy Chúa! Lạy Chúa! Chúng tôi chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri sao? Nhân danh Chúa mà trừ quỷ sao? Và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?

23 Khi ấy, Ta sẽ phán rõ ràng với họ rằng: Ta chẳng biết các ngươi bao giờ! Hãy lui ra khỏi Ta! Các ngươi là những kẻ làm ác.

24 Vậy, ai nghe và làm theo các lời Ta phán đây, thì người ấy giống như một người khôn ngoan xây nhà mình trên vầng đá.

25 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy, nhưng nó không bị sụp đổ, vì đã được đặt nền trên vầng đá.

26 Kẻ nào nghe các lời Ta phán đây mà không làm theo, thì giống như một người dại xây nhà mình trên cát.

27 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy, thì nó bị sụp đổ, và sự sụp đổ của nó là lớn.

Thật ra, người nào còn suy nghĩ đến tội, làm ra tội, thì người ấy chưa hề ăn năn tội, chưa hề được cứu. Người được cứu là người đã được dựng nên mới, sống một đời sống mới theo Lời Chúa, yêu sự thánh khiết, công bình, ghét sự ô uế, tội lỗi.

Con tằm thì thân thể xấu xí, ăn lá dâu, và không thể bay, nhưng khi đã biến hóa thành con bướm thì thân thể xinh đẹp, hút mật ngọt của hoa, và bay lượn khắp nơi. Nếu vẫn còn ăn lá dâu thì không phải là con bướm.

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla
20/08/2016

Ghi Chú

[1] Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:1-17); Điều răn Mới của Đức Chúa Jesus Christ (Giăng 13:34); Điều Răn Nên Thánh của Đức Thánh Linh (Công Vụ Các Sứ Đồ 15:29).

Tải xuống PDF bài này tại đây: https://od.lk/fl/MV8xNzgxNjc4OF8