Điều Răn: Định Nghĩa “Giết Người”

2,994 views

I. Ý nghĩa pháp lý của chữ “giết người”

Chữ “giết người” trong nguyên tác tiếng Hebrew phát xuất từ động từ gốc râtsach có nghĩa là: “đập tan nát một vật gì đó ra thành những mãnh vụn”; và trong pháp lý có nghĩa là: “vì lòng hung bạo hay vì lòng giận ghét mà lấy đi mạng sống của một người”. Danh từ pháp lý trong tiếng Anh gọi là “murder” và trong tiếng Hán Việt gọi là “tội sát nhân”. Như vậy, điều răn thứ sáu nghiêm cấm việc giết người vì lòng hung bạo hoặc giết người vì lòng giận ghét.

Điều răn thứ sáu không nghiêm cấm việc giết chết kẻ thù trong chiến tranh, nếu đó là cuộc chiến tranh Chúa cho phép. Trong Cựu Ước ghi lại nhiều lần Chúa ra lệnh cho dân Israel tiêu diệt kẻ thù trong chiến tranh (Phục Truyền Luật Lệ Ký 7). Đó là những trận chiến tiêu diệt dân Ca-na-an thờ thần tượng mà Chúa đã cho họ cơ hội để ăn năn trong ít nhất là 430 năm. Cũng có lần Chúa không cho phép dân Israel chiến tranh chống lại kẻ xâm lược (Giê-rê-mi 27). Đó là lần Chúa dùng Vua Nê-bu-cát-nết-xa của đế quốc Ba-by-lôn để trừng phạt dân Israel vì tội bắt chước dân Ca-na-an thờ lạy thần tượng.

Điều răn thứ sáu cũng không nghiêm cấm việc xử tử hình những kẻ phạm tội sát nhân, những kẻ bất kính với cha mẹ hoặc không nghe lời dạy của cha mẹ, những kẻ phạm luật Sa-bát, những kẻ phạm tội bói khoa, đồng bóng, chiêm tinh, thờ lạy thần tượng, hoặc xúi giục người khác phạm điều răn của Chúa, những kẻ phạm các luật đạo đức khác do Đức Chúa Trời phán truyền. (Xem phần phụ lục ở cuối bài).

Thánh Kinh ghi rõ án tử hình đến từ Đức Chúa Trời cho nên tất cả những án tử hình dựa trên nguyên tắc xử phạt của Thánh Kinh là công chính và cần thiết để trị an xã hội. Tín đồ của Chúa không nên phản đối án tử hình nếu án đó không vi phạm nguyên tắc của Thánh Kinh. Thánh Kinh cũng có nói đến trường hợp Đức Chúa Trời phó mạng sống của một người vào tay người khác thì người khác đó không bị phạm tội sát nhân. Đó là lý do Chúa khiến cho dân Israel lập các thành ẩn náo cho những kẻ ngộ sát trốn vào đó, chờ đợi hội chúng xét xử trước khi bị người thân của nạn nhân giết đi để báo thù (Dân Số Ký 35). Ngộ sát có nghĩa là vô ý làm chết người. Những người phạm ngộ sát thì không bị xử phạt nhưng nếu là hành vi cố sát, nghĩa là giết người vì lòng hung dữ, độc ác hoặc vì lòng giận ghét, thì cho dù có ẩn trốn nơi bàn thờ của Đức Chúa Trời cũng sẽ bị hội chúng bắt mà giết đi (Xuất Ê-díp-tô Ký 21:14).

II. Ý nghĩa đích thật của chữ “giết người”

Giết người là một hành động vô cùng nghiêm trọng. Không phải là một sự tình cờ khi nghĩa đen của động từ giết người trong tiếng Hebrew có nghĩa là: đập tan nát thành những mãnh vụn. Một vật đã bị đập tan nát thành những mãnh vụn là một vật đã hoàn toàn bị hủy diệt, không thể phục hồi. Giết người không chỉ đơn giản là hủy diệt sự sống của một người mà còn là hủy diệt hình ảnh của Đức Chúa Trời trong người đó (Sáng Thế Ký 1:27; 9:6).

Có hình thức giết người mà tín đồ của Chúa thường vi phạm nhất, đó là lòng ghét người khác. Thánh Kinh ghi rất rõ:

“Ai ghét anh em mình, là kẻ giết người. Anh em biết rằng chẳng một kẻ nào giết người có sự sống đời đời ở trong mình.” (I Giăng 3:15)

Vì bất kỳ lý do gì mà chúng ta ghét một người, là chúng ta đã phạm tội giết người. Đó là lời khẳng định của Đức Chúa Trời cho nên chúng ta không thể lý luận để bào chữa hoặc tìm cách chứng minh ngược lại. Khi Đức Chúa Jesus còn ở trong thân xác của loài người, Ngài đã chịu sự đối xử bất công và độc ác nhất nhưng Ngài vẫn cầu thay cho kẻ thù: “Lạy Cha xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì” (Lu-ca 23:34). Dĩ nhiên, những người mà Đức Chúa Jesus cầu thay cho đó biết rất rõ là họ đang lăng nhục Chúa, đang làm khổ Chúa, và đang giết Chúa. Điều mà họ không biết là họ đang giết chết Con của Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Chuộc họ. Đức Chúa Trời gớm ghét tội lỗi nhưng Ngài yêu thương tội nhân. Chính vì yêu thương tội nhân mà Ngài đã sai Con Một của Ngài nhập thế làm người, chịu khổ, chịu sĩ nhục, và chịu chết, gánh thay án phạt của tội lỗi cho toàn thể nhân loại.

Trong mỗi một con người đều có hình ảnh thiêng liêng của Đức Chúa Trời cho dù họ có bị tội lỗi làm băng hoại đến mức nào. Chúng ta nên gớm ghét tội lỗi, nhưng chúng ta không nên ghét tội nhân, vì chính chúng ta cũng từng là tội nhân. Chúng ta cần phải:

“Hãy ở với nhau cách nhơn từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy.” (Ê-phê-sô 4:32)

“Nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau: như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy.” (Cô-lô-se 3:13)

Người nào ghét người khác là phạm tội giết người và người đó không có sự sống đời đời ở trong mình. Không có sự sống đời đời nghĩa là không có Đức Chúa Trời vì Đức Chúa Trời chính là sự sống đời đời.

Kết luận

Số phận của những kẻ giết người mà không chịu ăn năn thống hối và đến với ơn cứu rỗi của Đấng Christ là sự chết thứ hai trong hồ lửa:

“Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.” (Khải Huyền 21:8)

Không phải những kẻ lấy môi miếng tôn thờ Chúa, nhân danh Chúa làm đủ các thứ dấu kỳ, phép lạ, nhân danh Chúa cầu nguyện, giảng đạo, đuổi quỷ sẽ vào nước thiên đàng, mà chỉ những ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 7:21-23). Một trong những ý muốn của Đức Chúa Trời là: “Chớ giết người!” cho dù chỉ giết người bằng lòng ghét bỏ, không tha thứ!

Huỳnh Christian Timothy
03/06/2007

Phụ lục: Án tử hình được thiết lập bởi Đức Chúa Trời

Xuất Ê-díp-tô ký 19:12 – Vả, ngươi hãy phân định giới hạn cho dân sự ở chung quanh núi, và dặn rằng: Khá giữ mình đừng leo lên núi, hoặc đụng đến chân; hễ kẻ nào đụng đến thì sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 21:12 – Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 21:15 – Kẻ nào đánh cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 21:16 – Kẻ nào bắt người và bán, hoặc giữ lại trong tay mình, sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 21:17 – Kẻ nào mắng cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 21:29 – Nhưng ngộ từ trước con bò có tật hay báng và chủ đã bị mắng vốn mà không cầm giữ, nếu bò nầy còn giết một người đàn ông hay đàn bà, thì nó sẽ bị ném đá, và chủ sẽ bị xử tử nữa.

Xuất Ê-díp-tô ký 22:19 – Kẻ nào nằm cùng một con vật sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 31:14 – Vậy, hãy giữ ngày sa-bát, vì là một ngày thánh cho các ngươi. Kẻ nào phạm đến ngày đó, phải bị xử tử; kẻ nào làm một việc chi trong ngày đó, cũng sẽ bị truất khỏi vòng dân sự.

Xuất Ê-díp-tô ký 31:15 – Người ta sẽ làm công việc trong sáu ngày, nhưng qua ngày thứ bảy là ngày sa-bát, tức là ngày nghỉ, biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Trong ngày sa-bát hễ ai làm một việc chi sẽ bị xử tử.

Xuất Ê-díp-tô ký 35:2 – Người ta sẽ làm công việc trong sáu ngày, nhưng đến ngày thứ bảy sẽ là một lễ thánh, tức là ngày sa-bát biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Ai làm công việc trong ngày đó sẽ bị xử tử.

Lê-vi ký 20:2 – Ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Phàm ai trong dân Y-sơ-ra-ên hay là kẻ khách kiều ngụ giữa vòng họ, dùng một trong các con mình dâng cho thần Mo-lóc, thì chắc sẽ bị xử tử: dân bổn xứ phải ném đá người ấy.

Lê-vi ký 20:9 – Khi một người nào chửi cha mắng mẹ mình, thì phải bị xử tử: nó đã chửi rủa cha mẹ; huyết nó sẽ đổ lại trên mình nó.

Lê-vi ký 20:10 – Nếu người nào phạm tội tà dâm cùng vợ của người khác, hay là phạm tội tà dâm cùng vợ người lân cận mình, người nam cùng người nữ đó đều phải bị xử tử.

Lê-vi ký 20:11 – Nếu người nào nằm cùng vợ cha mình, ấy là gây nhục cho cha mình, thì hai người đều hẳn phải bị xử tử; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ.

Lê-vi ký 20:12 – Nếu người nào nằm cùng dâu mình, hai người đều hẳn phải bị phạt xử tử; vì họ phạm một sự gớm ghiếc; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ.

Lê-vi ký 20:13 – Nếu một người nam nằm cùng một người nam khác, như nằm cùng người nữ, thì hai người đó đều hẳn phải bị xử tử, vì họ đã làm một sự gớm ghiếc; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ.

Lê-vi ký 20:15 – Nếu một người nam cấu hiệp cùng thú vật, thì hẳn phải bị xử tử, và các ngươi hãy giết thú đó đi.

Lê-vi ký 20:27 – Khi nào một người nam hay nữ làm đồng cốt, hay là bói khoa, thì hẳn sẽ bị xử tử; người ta sẽ ném đá chúng nó: huyết chúng nó sẽ đổ lại trên mình chúng nó.

Lê-vi ký 24:16 – Ai nói phạm đến danh Đức Giê-hô-va hẳn sẽ bị xử tử; cả hội chúng sẽ ném đá nó: mặc dầu nó là kẻ khách ngoại bang hay là sanh trong xứ, hễ khi nào nói phạm đến danh Đức Giê-hô-va, thì sẽ bị xử tử.

Lê-vi ký 24:17 – Kẻ nào đánh chết một người nào, mặc dầu kẻ đó là ai, sẽ bị xử tử.

Lê-vi ký 24:21 – Kẻ nào làm chết một súc vật, thì sẽ thường lại; còn kẻ nào giết chết một người, thì phải bị xử tử.

Dân số ký 1:51 – Khi nào đền tạm dời chỗ, thì người Lê-vi sẽ tháo dỡ nó; khi nào đền tạm dừng lại, thì họ sẽ dựng nó lên; còn người ngoại đến gần sẽ bị xử tử.

Dân số ký 3:10 – Vậy, ngươi sẽ lập A-rôn và các con trai người, để làm chức tế lễ; người ngoại đến gần sẽ bị xử tử.

Dân số ký 3:38 – Những người đóng trại trước đền tạm về phía đông, tức trước hội mạc về phía mặt trời mọc, là Môi-se, A-rôn và các con trai người, có chức phận săn sóc nơi thánh thế cho dân Y-sơ-ra-ên. Người ngoại đến gần sẽ bị xử tử.

Dân số ký 15:35 – Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Người nầy phải phạt xử tử, cả hội chúng hãy ném đá người ngoài trại quân.

Dân số ký 18:7 – Nhưng ngươi và các con trai ngươi phải kỹ lưỡng lo cho xong chức tế lễ, quản trị các điều chi thuộc về bàn thờ, và vật chi ở phía trong màn; các ngươi phải làm việc mình tại đó. Chức tế lễ của các ngươi là một việc ta phong cho như một của ban: người ngoại nào đến gần sẽ bị xử tử.

Dân số ký 35:16 – Nhưng nếu người ấy đánh bằng đồ sắt, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhơn hẳn phải bị xử tử.

Dân số ký 35:17 – Nếu người đánh bằng một cục đá cầm nơi tay có thế làm chết, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhân hẳn phải bị xử tử.

Dân số ký 35:18 – Cũng vậy, nếu người đánh bằng đồ cây cầm nơi tay có thế làm chết, và người bị đánh chết đi, ấy là một kẻ sát nhơn; kẻ sát nhơn hẳn phải bị xử tử.

Dân số ký 35:21 – hoặc vì sự thù đánh bằng bàn tay, và vì cớ đó nó bị chết, thì người nào đánh đó hẳn phải bị xử tử. Ấy là một kẻ sát nhơn; người báo thù huyết khi nào gặp kẻ sát nhơn phải làm cho nó chết đi.

Dân số ký 35:31 – Các ngươi chớ lãnh tiền chuộc mạng của một người sát nhơn đã có tội và đáng chết, vì nó hẳn phải bị xử tử.

Phục truyền luật lệ ký 17:6 – Cứ theo lời của hai hoặc ba người chứng mới xử tử kẻ đáng bị chết; nhưng cứ lời của một người chứng không đủ xử tử người.

Phục truyền luật lệ ký 24:7 – Khi người ta gặp ai có ăn cướp một người anh em mình trong dân Y-sơ-ra-ên, và đã bắt làm mọi hay là đã bán người, thì tên bợm ấy phải bị xử tử; ngươi sẽ trừ sự ác khỏi giữa mình vậy.