NYTTN: Đền Thờ Thiên Chúa

5,162 views

Đền Thờ Thiên Chúa

Huỳnh Christian Timothy
“Những ý Tưởng Trong Ngày:” https://www.timhieutinlanh.com/?page_id=2209

Lời của Đức Chúa Trời được ghi chép trong Thánh Kinh cho chúng ta biết, hễ ai thuộc về Chúa thì thân thể người ấy trở nên đền thờ của Thiên Chúa, và chính Đức Thánh Linh là Thiên Chúa Ngôi Ba ngự trong thân thể xác thịt của những người thuộc về Chúa:

“Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Thiên Chúa, và Đấng Thần Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh em sao? Vì có ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ phá hủy họ; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà chính anh em là đền thờ.” (I Cô-rinh-tô 3:16).

“Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Thiên Chúa, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao” (I Cô-rinh-tô 6:19)?

“Có thể nào hiệp đền thờ của Thiên Chúa lại với hình tượng tà thần? Vì chúng ta là đền thờ của Thiên Chúa Hằng Sống, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: Ta sẽ ở và đi lại giữa họ; Ta sẽ làm Thiên Chúa của họ, và họ làm dân Ta” (II Cô-rinh-tô 6:16).

Vì thế, người thuộc về Chúa phải:

Dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh lên Đức Chúa Trời: “Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em” (Rô-ma 12:1).

Lấy thân thể và tâm thần mình làm vinh hiển Đức Chúa Trời: “Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể và tâm thần mình đã thuộc về Đức Chúa Trời mà làm vinh hiển Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 6:20).

Đồng chết với Chúa trong từng giây phút để sự sống của Ngài được chiếu sáng qua thân thể của mình: “Chúng tôi thường mang sự chết của Đức Chúa Jesus trong thân thể mình, hầu cho sự sống của Đức Chúa Jesus cũng tỏ ra trong thân thể chúng tôi” (II Cô-rinh-tô 4:10).

Khi thân thể chúng ta đã được làm của lễ sống và thánh dâng lên Chúa rồi thì chúng ta trọn vẹn thuộc về Chúa. Vì thế, Đức Thánh Linh đã dạy chúng ta rằng, chúng ta sống là sống cho Chúa và chết là chết cho Chúa, hoặc sống hoặc chết chúng ta đều thuộc về Chúa (Rô-ma 14:8). Nếu chúng ta vẫn còn sống cho chính mình, cho những người thân yêu của mình, hay cho một lý tưởng nào đó… thì chúng ta chưa thuộc về Chúa, và như vậy, thân thể chúng ta không phải là đền thờ của Chúa mà chính là đền thờ của thần tượng!

Vì chúng ta hoàn toàn thuộc về Chúa cho nên thân thể của chúng ta phải là công cụ và phương tiện để làm vinh hiển Chúa. Chúng ta không thể có lời nói, thái độ, hành động khiến cho danh Chúa bị chê cười. Ngay cả việc giữ gìn vệ sinh thân thể của chúng ta, việc ăn mặc, trang sức, giải trí… cũng phải sao cho danh Chúa được vinh hiển. Chúng ta cũng không thể nào làm bất cứ một việc gì với mục đích để cho mình được sự khen ngợi của loài người. Khi loài người khen chúng ta vì chúng ta sống đúng theo Lời Chúa, chúng ta hãy dâng lời khen ấy lên Chúa, vì chính Chúa đã hành động trong chúng ta và qua chúng ta để việc lành ấy được hoàn tất. Chúng ta luôn ghi nhớ lời phán này của Chúa:

“Đầy tớ vâng lịnh mà làm, thì chủ có biết ơn gì nó chăng? Các ngươi cũng vậy, khi làm xong việc truyền phải làm, thì hãy nói rằng: Chúng tôi là đầy tớ vô ích; điều chúng tôi đã làm là điều chắc phải làm” (Lu-ca 17:9-10).

Đó là thái độ phục vụ Chúa cần phải có của chúng ta. Ngài là Đấng công chính và thành tín nên mọi công khó của chúng ta không phải là vô ích, mà Ngài sẽ ban thưởng cho chúng ta cách xứng đáng, tùy theo mỗi việc chúng ta làm (I Cô-rinh-tô 15:58; Khải Huyền 22:12). Khi chúng ta nhận sự khen ngợi của loài người thì chúng ta đã nhận xong phần thưởng cho việc làm đó (Ma-thi-ơ 6:16). Chắc chắn, một lời khen của loài người không thể nào sánh bằng sự khen thưởng của Chúa, cho dù việc chúng ta làm chỉ là một hành động nhỏ nhặt trong danh Chúa và làm sáng danh Chúa (Ma-thi-ơ 10:41-42)!

Chúng ta phải luôn ý thức rằng: Tôi đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Đấng Christ. Hiện nay, tôi không còn sống nữa, mà Đấng Christ sống trong tôi! (Ga-la-ti 2:20). Đó là chúng ta thường mang sự chết của Đấng Christ trong thân thể mình để sự sống của Ngài cũng tỏ ra trong thân thể của chúng ta. Điều đó có nghĩa là, chúng ta không còn sống trong tội, không còn cố ý làm ra tội. Đấng Christ đã chết vì chúng ta và chúng ta đã đồng chết với Ngài (Rô-ma 6:6-11). Sự sống của Đức Chúa Jesus Christ phải được chiếu sáng và tỏ ra qua thân thể xác thịt này của chúng ta, để thế gian nhìn biết Chúa qua chúng ta. Nếu chúng ta vẫn suy nghĩ như người thế gian, nói năng như người thế gian, ham muốn như người thế gian, hành động như người thế gian, thì chúng ta thuộc về thế gian chứ chúng ta không thuộc về Chúa.

Người thuộc về Chúa là người ở trong Chúa và có Lời Chúa ở trong mình, là người chỉ nghĩ đến những điều chân thật, đáng tôn, công bình, thánh sạch, đáng yêu chuộng, có tiếng tốt, có nhân đức đáng khen (Phi-líp 4:8), là người dùng tiếng mới của sự yêu thương, thánh sạch, và công chính mà nói, là người chỉ làm ra những việc lành Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho mình (Ê-phê-sô 2:10), là những việc có ích lợi, làm gương tốt, và làm tôn vinh danh Chúa (I Cô-rinh-tô 10:23-24, 31). Người như thế đó, thân thể của người ấy thật sự là đền thờ của Thiên Chúa và người ấy thật sự là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời.

Lạy Cha chúng con ở trên trời. Xin Cha ban ơn và thêm sức cho chúng con để thân thể của chúng con xứng đáng là đền thờ của Ngài, được dùng để thờ phượng Ngài, tôn vinh Ngài và chiếu ra Tin Lành cứu rỗi của Ngài cho những người chưa được cứu. A-men!

Huỳnh Christian Timothy
4.4.2013

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống và in ra bài viết này:
http://www.mediafire.com/view/?gvvivdbrmfa4hhc

Ghi chú: Những câu Thánh Kinh được trích dẫn là từ Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012. Xin tham khảo trên mạng: https://thanhkinhvietngu.online/tiengviet/