Huỳnh Christian Timothy
29.5.2013
Hôn Nhân: Nguồn Gốc, Ý Nghĩa, và Mục Đích
Những câu Thánh Kinh được trích dẫn trong bài này là từ Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012: https://thanhkinhvietngu.online/tiengviet/
Thánh Kinh chẳng những ghi lại nguồn gốc của trời đất và muôn vật sống trên đất, mà còn ghi lại nguồn gốc, ý nghĩa, và mục đích hôn nhân của loài người. Đó là một điều kỳ diệu và cũng là ấn chứng rằng, Thánh Kinh thật là Lời của Đức Chúa Trời, được Đức Chúa Trời dùng để bày tỏ cho nhân loại về chính mình Ngài, về ý muốn và việc làm của Ngài.
Thiên Chúa sáng tạo loài người để loài người làm con Thiên Chúa và cai trị đất cùng muôn vật trên đất. Ngài dựng nên người nam, rồi từ người nam, Ngài làm ra người nữ. Người nữ vì thế, có cùng một bản thể với người nam, và trở thành người giúp đỡ cho người nam.
“Giê-hô-va Thiên Chúa phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; Ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó” (Sáng Thế Ký 2:18).
Sự giúp đỡ đó bao gồm giúp đỡ trong các công tác mà Thiên Chúa đã giao phó cho loài người:
“Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất” (Sáng Thế Ký 1:28).
Để có thể thật sự giúp đỡ người nam làm tròn bổn phận Thiên Chúa đã giao phó, người nữ phải trở nên một với người nam:
“A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (Sáng Thế Ký 2:23-24).
Sự hiệp một này chính là “hôn nhân.”
Chúng ta nhận thấy:
-
Hôn nhân có nguồn gốc từ Thiên Chúa vì Thiên Chúa sáng tạo nên người nam với người nữ và khiến cho họ kết hợp với nhau: “Thế thì, vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt mà thôi. Vậy, loài người không nên phân rẽ những kẻ mà Đức Chúa Trời đã phối hiệp” (Ma-thi-ơ 19:6)!
-
Ý nghĩa của hôn nhân là người nam và người nữ gắn bó với nhau, trở nên một thịt, làm chủ thân thể của nhau, gọi là vợ chồng: “Vợ không có quyền tự chủ về thân mình, bèn là chồng; chồng cũng vậy, không có quyền tự chủ về thân mình bèn là vợ” (I Cô-rinh-tô 7:4). Sự gắn bó đó được thể hiện và duy trì bởi nhu cầu tính dục và sự sẵn lòng đáp ứng lẫn nhau. Mức quan trọng của sự gắn bó đó cao hơn cả mức quan trọng của sự biệt riêng ra để chuyên việc cầu nguyện. Vì thế, Thiên Chúa không truyền cho loài người phải bỏ qua sự quan hệ tính dục của vợ chồng để chuyên việc cầu nguyện, mà chỉ cho phép khi cả vợ lẫn chồng đều đồng ý: “Đừng từ chối nhau, trừ ra khi hai bên ưng thuận tạm thời, để chuyên việc cầu nguyện; rồi trở lại hiệp cùng nhau, kẻo quỷ Sa-tan thừa khi anh em không biết tự kiềm chế mà cám dỗ chăng. Ấy đó là sự tôi thuận cho phép, chớ chẳng phải sự tôi truyền biểu” (I Cô-rinh-tô 7:5-6).
-
Mục đích thứ nhất của hôn nhân là loài người được sinh ra, làm đầy dẫy đất và cai trị đất cùng muôn vật trên đất; trở thành một dòng dõi thánh, một dân tộc thánh cho Thiên Chúa: “Vả, hơi sống của Thiên Chúa dầu có dư dật, chỉ làm nên một người mà thôi. Nhưng vì sao chỉ làm một người? Ấy là vì tìm một dòng dõi thánh…” (Ma-la-chi 2:15).
Mục đích thứ nhì của hôn nhân là tránh cho loài người sự phạm tội tà dâm, tức là sự thỏa mãn nhu cầu tính dục không đúng theo tiêu chuẩn thánh khiết của Thiên Chúa. Nói cách khác, bản năng tính dục Thiên Chúa ban cho loài người phải được thể hiện trong hôn nhân. Tất cả những sự thỏa mãn nhu cầu tính dục ngoài hôn nhân đều là tà dâm, kể cả quan hệ tính dục trước hôn nhân giữa hai người đã có hôn ước: “Tuy nhiên, để tránh khỏi sự tà dâm, thì mỗi người đàn ông phải có vợ, mỗi người đàn bà phải có chồng” (I Cô-rinh-tô 7:2).
Qua Thánh Kinh, chúng ta có thể kết luận rằng: Nguồn gốc của hôn nhân là bởi ý muốn và hành động của Thiên Chúa. Ý nghĩa của hôn nhân là sự kết hợp mầu nhiệm thân thể của một người nam với một người nữ bởi bản năng tính dục, trong sự nhận thức chồng thuộc về vợ và vợ thuộc về chồng. Mục đích của hôn nhân là khiến cho loài người được sinh sản để cai trị đất và muôn vật trên đất, trước khi trở thành một dòng dõi thánh, được dự phần trong chương trình đời đời của Thiên Chúa.
Vì thế, không thể có chuyện hôn nhân giữa hai người cùng phái tính. Sự quan hệ tính dục giữa hai người cùng phái tính, dù được luật pháp của loài người công nhận, luôn luôn là tội đối với luật pháp của Thiên Chúa. Hôn nhân cũng không phải là đa phu hay đa thê. Cũng không có chuyện loài người được phép sinh sản ngoài hôn nhân, kể cả các sự kiện chữa thuê, đẻ mướn.
Sự quan hệ tính dục trong hôn nhân cũng phải nằm trong tiêu chuẩn thánh khiết của Thiên Chúa. Trong sự vợ chồng ân ái, giao tình với nhau cũng phải vì sự vinh quang của Chúa, nghĩa là không bắt chước những sự trụy lạc của thế gian; vợ chồng phải tôn trọng thân thể của nhau, vì thân thể mỗi con dân Chúa là đền thờ Thiên Chúa (I Cô-rinh-tô 3:16; 6:19-20):
“Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh quang của Thiên Chúa mà làm” (I Cô-rinh-tô 10:31).
“Mọi người phải kính trọng sự hôn nhân, nơi phòng ngủ chớ có ô uế, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt những kẻ tà dâm và những kẻ ngoại tình” (Hê-bơ-rơ 13:4).
Nguyện Đức Thánh Linh giúp cho chúng con luôn nhớ nguồn gốc của hôn nhân, hiểu rõ và sống đúng theo ý nghĩa và mục đích của hôn nhân. A-men
Huỳnh Christian Timothy
Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống và in ra bài viết này:
http://www.mediafire.com/download/ilidyiu8ka6hfkk/NYTTN_2013-5-29_HonNhanNguonGocYNghia.pdf
Bấm vào đây để đọc các bài “Những Ý Tưởng Trong Ngày” khác:
https://www.timhieutinlanh.com/?page_id=2209