Huỳnh Christian Timothy
Dẫn Nhập
Thiên Chúa sáng tạo loài người là một linh hồn sống, nhưng Ngài làm ra thân thể vật chất của loài người từ vật liệu đã có sẵn là bụi của đất. Sáng Thế Ký 2:7 ghi lại rõ ràng cách thức Thiên Chúa tạo nên hình thể vật chất của loài người. Thiên Chúa đã lấy bụi của đất nắn nên hình người: “Giê-hô-va Thiên Chúa nắn loài người từ bụi của đất, thổi hơi thở sống vào lỗ mũi, thì loài người trở nên một linh hồn sống.” Khi hình thể vật chất của loài người chưa có sự sống vận hành bên trong thì nó chỉ là một hình tượng bằng bụi của đất; nhưng khi sự sống vào trong hình thể bụi đất đó, thì nó trở thành xác thịt. Nếu vì một lý do gì đó mà sự sống ra khỏi thân thể xác thịt thì thân thể xác thịt sẽ trở về bụi đất: “ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi” (Sáng Thế Ký 3:19). ”Hơi thở tắt đi, loài người bèn trở về bụi đất…” (Thi Thiên 146:4).
Sáng Thế Ký 2:19 cho biết Thiên Chúa cũng dùng bụi của đất để làm nên hình thể vật chất của các loài thú: “Giê-hô-va Thiên Chúa lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi sanh linh, đều thành tên riêng cho nó.” Tuy nhiên, Thánh Kinh cho biết có sự khác biệt giữa xác thịt của loài người và loài thú: “Mọi xác thịt chẳng phải là đồng một xác thịt; nhưng xác thịt loài người khác, xác thịt loài thú khác, loài chim khác, loài cá khác” (I Cô-rinh-tô 15:39).
Bấm vào nối mạng dưới đây để đọc tiếp và tải xuống bài viết này:
https://timhieutinlanh.com/thanhoc/node/303
http://www.mediafire.com/?s4o2o1edsf7pdhd
http://www.youtube.com/watch?v=hHXFk4sJEfI&list=UU1G6cKvFPMRDEjvZBR8WI-g&index=3