Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla
Tải xuống bài viết này dạng PDF tại đây:
https://od.lk/d/MV8xMzc3OTAzMjNf/HD_400NamHay430Nam.pdf
Hỏi:
Dân I-sơ-ra-ên làm nô lệ trong xứ Ê-díp-tô 400 năm hay 430 năm?
Đáp:
Trước hết, chúng ta hãy tổng hợp các câu Thánh Kinh có liên quan đến câu hỏi:
400 năm
“Ngài phán với Áp-ram: Hãy biết chắc rằng, dòng dõi của ngươi sẽ là khách lạ trong một đất chẳng thuộc về chúng nó. Chúng nó sẽ làm nô lệ cho họ và họ sẽ hà hiếp chúng nó bốn trăm năm.” (Sáng Thế Ký 15:13).
“Đức Chúa Trời phán như thế này: Dòng dõi của ngươi sẽ kiều ngụ nơi đất khách. Họ sẽ bắt chúng nó làm nô lệ và hà hiếp chúng nó trong bốn trăm năm.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 7:6).
430 năm
“Thời kiều ngụ của con cái I-sơ-ra-ên, là những người ở tại xứ Ê-díp-tô, là bốn trăm ba mươi năm. Đã xảy ra vào cuối của bốn trăm ba mươi năm, cũng trong ngày đó, đã xảy ra sự tất cả quân đội của Đấng Tự Hữu Hằng Hữu ra khỏi đất của Ê-díp-tô.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 12:40-41).
“Vậy thì tôi nói rằng: Giao ước mà Đức Chúa Trời trước kia đã lập thành trong Đấng Christ rồi, thì luật pháp là sự có sau đó bốn trăm ba mươi năm không thể vô hiệu hóa nó, mà làm cho lời hứa trở nên vô giá trị.” (Ga-la-ti 3:17).
Kế tiếp, khi chúng ta so sánh nội dung của các câu Thánh Kinh, thì chúng ta thấy: 400 năm là khoảng thời gian dân I-sơ-ra-ên bị làm nô lệ cho dân Ê-díp-tô và bị dân Ê-díp-tô hà hiếp; nhưng thời gian dân I-sơ-ra-ên kiều ngụ trên đất Ê-díp-tô là 430 năm.
Thời gian 430 năm kiều ngụ bắt đầu từ khi Gia-cốp và 12 con trai của ông, tổ phụ của 12 chi phái I-sơ-ra-ên, đều đến kiều ngụ tại xứ Ê-díp-tô (Sáng Thế Ký 46:5-27). Dựa vào Xuất Ê-díp-tô Ký 12:41, chúng ta biết, ngày Gia-cốp và toàn bộ con cháu của ông đặt chân vào đất Ê-díp-tô nhằm ngày 15 tháng Ni-san, (về sau được Thiên Chúa lập làm ngày thứ nhất của Lễ Bánh Không Men.) Đối chiếu các chi tiết trong Thánh Kinh với sử liệu ngoài Thánh Kinh (Thế Giới Sử) chúng ta biết, dân I-sơ-ra-ên (toàn bộ gia tộc của Gia-cốp) đến xứ Ê-díp-tô vào ngày 15 tháng Ni-san, năm 1885 theo Lịch Do-thái; và họ ra khỏi đó vào ngày 15 tháng Ni-san, năm 2315 theo Lịch Do-thái [1], [2].
Giao ước hay lời hứa của Đức Chúa Trời với Áp-ra-ham, I sác, và Gia-cốp bắt đầu ứng nghiệm từ ngày toàn bộ gia tộc của Gia-cốp, gồm 70 người nam, đặt chân vào đất Ê-díp-tô và cư ngụ tại đó, phát triển thành một dân tộc. Bốn trăm ba mươi năm sau ngày đó, luật pháp chép thành chữ mới được ban hành từ núi Si-na-i, và luật pháp không thể làm cho vô hiệu lời hứa trước đó của Đức Chúa Trời.
Vì Giô-sép, con trai của Gia-cốp, được Pha-ra-ôn, vua của xứ Ê-díp-tô yêu quý và cho cầm quyền trên toàn xứ Ê-díp-tô, nên khoảng thời gian ban đầu, khi dân I-sơ-ra-ên đến kiều ngụ tại Ê-díp-tô, họ không bị dân Ê-díp-tô hà khắc.
Thời gian 400 năm nô lệ bắt đầu từ sau khi Giô-sép và Pha-ra-ôn cùng thời Giô-sép đều qua đời, Pha-ra-ôn mới lên ngôi không biết Giô-sép, ra lệnh cho dân Ê-díp-tô hà hiếp dân I-sơ-ra-ên và bắt họ làm nô lệ:
Xuất Ê-díp-tô Ký 1:8-11
8 Nhưng bấy giờ, có một vua mới cai trị Ê-díp-tô, là người chẳng biết Giô-sép.
9 Ông nói với dân của ông: Này, dân thuộc về con cháu của I-sơ-ra-ên đông và mạnh hơn chúng ta.
10 Này! Chúng ta hãy xử cách khôn ngoan với họ, kẻo họ thêm nhiều lên, sẽ xảy ra khi có chiến tranh, thì họ hiệp cùng kẻ thù của chúng ta, đánh lại chúng ta, và ra khỏi xứ.
11 Vậy, chúng lập các đốc công để làm khổ họ với các gánh nặng của chúng. Họ xây cho Pha-ra-ôn các thành chứa kho tàng là Phi-thom và Ram-se.
Động từ “chẳng biết” được dùng trong câu 8 hàm ý là không có sự tiếp xúc, quan hệ trực tiếp. Chắc chắn là Pha-ra-ôn mới lên ngôi sau khi Giô-sép qua đời có sự hiểu biết về lịch sử của đế quốc Ê-díp-tô, có sự hiểu biết về những gì Giô-sép đã nhờ ơn Đức Chúa Trời làm ra cho dân Ê-díp-tô. Tuy nhiên, lòng lo sợ sự dân I-sơ-ra-ên trở nên đông và mạnh sẽ có hại cho đế quốc của ông, đã khiến cho ông có phản ứng làm ứng nghiệm lời tiên tri của Thiên Chúa.
Trong sự biết trước của Thiên Chúa, Ngài để cho dân I-sơ-ra-ên chịu làm nô lệ suốt 400 năm để rèn luyện cá tính của họ. Tiếc thay, dường như 400 năm làm nô lệ cũng không đủ để giúp cho dân I-sơ-ra-ên có lòng khao khát tự do một cách mãnh liệt. Chỉ cần đối diện thử thách, khó khăn trên đường về đất hứa, là họ lại muốn bỏ cuộc, quay về sống đời nô lệ trong xứ Ê-díp-tô!
Ngoài hai con số 400 năm và 430 năm, còn có chi tiết về 450 năm được nói đến trong Tân Ước, như sau:
Công Vụ Các Sứ Đồ 13:17-20
17 Đức Chúa Trời của dân I-sơ-ra-ên này đã chọn các tổ phụ của chúng ta; làm cho dân thịnh vượng lúc họ kiều ngụ trong đất Ê-díp-tô; và Ngài đã dùng cánh tay cao đem họ ra khỏi đó.
18 Trong khoảng thời gian bốn mươi năm, Ngài chịu đựng tính nết của họ trong nơi đồng vắng.
19 Khi Ngài đã diệt bảy dân tộc trong đất Ca-na-an, Ngài đã phân chia đất của chúng cho họ.
20 {Tất cả} trong khoảng thời gian bốn trăm năm mươi năm. Sau đó, Ngài lập cho họ các quan phán xét cho đến Tiên Tri Sa-mu-ên.
Khoảng thời gian 450 năm này bao gồm:
-
400 năm làm nô lệ trong xứ Ê-díp-tô,
-
40 năm lang thang trong đồng vắng, và
-
10 năm chinh phục bảy dân tộc trong xứ Ca-na-an.
Nguyện lẽ thật Lời Chúa thánh hóa chúng ta bởi sự: dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, và sắm sẵn chúng ta cho mọi công việc mà Đức Chúa Trời đã định cho chúng ta. A-men!
Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla
14/05/2016
Ghi chú
[1] Ngày 15 tháng Ni-san năm 1885 theo Lịch Do-thái nhằm Thứ Năm, ngày 7 tháng 4 năm 1876 TCN. Ngày 15 tháng Ni-san năm 2315 theo Lịch Do-thái nhằm Thứ Năm, ngày 26 tháng 3 năm 1446 TCN.
[2] Xem tiết mục: “Năm Do-thái 1885” và “Năm Do-thái 2315” tại đây:
http://kytanthe.net/?p=40