Điều kiện để được trở nên con cái của Đức Chúa Trời

3,159 views

Được trở nên con cái của Đức Chúa Trời là một đặc ân do chính Đức Chúa Trời ban cho loài người. Đặc ân này kèm theo một điều kiện: nhận Đấng Christ bởi tin danh Ngài:

“Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời,
là ban cho những kẻ tin danh Ngài.”
(Giăng 1:12)

Những người nhận Chúa là những người đã tin danh Chúa. Tin danh Chúa tức là tin vào Ngài, là tin vào bản thể, thuộc tính, và quyền năng của Ngài đã được thể hiện qua danh của Ngài.

1. Tin rằng: Ngài là Đấng Christ (tiên tri – thầy tế lễ – vua), Con của Đức Chúa Trời Hằng Sống:

“Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, con Đức Chúa Trời hằng sống.” (Ma-thi-ơ 16:16)

2. Tin rằng: Sự cứu rỗi chỉ có trong danh của Chúa và chúng ta kêu cầu danh Chúa để được cứu:

“Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Công Vụ 3:12)

“Và lại ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 2:21; Rô-ma 10:13)

3. Tin rằng: Chúng ta được tha thứ tội nhờ danh của Chúa:

“Hết thảy các đấng tiên tri đều làm chứng nầy về Ngài rằng hễ ai tin Ngài thì được sự tha tội vì danh Ngài.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 10:43)

“Hỡi các con cái bé mọn ta, ta viết cho các con, vì tội lỗi các con đã nhờ danh Chúa được tha cho.” (I Giăng 2:12)

4. Tin rằng: Chúng ta được sạch tội, được thánh hóa, được xưng nghĩa trong danh của Chúa:

“Trước kia anh em ít nữa cũng có một đôi người như thế; nhưng nhơn danh Đức Chúa Jêsus Christ, và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi.” (I Cô-rinh-tô 6:11)

5. Tin rằng: Chúng ta được báp-tem (nhúng chìm) vào trong danh của Chúa, nghĩa là được đồng chết, đồng sống lại với Chúa:

“Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhơn danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ.” (Ma-thi-ơ 28:19)

“Phi-e-rơ trả lời rằng: Hãy hối cải, ai nấy phải nhơn danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-tem, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 2:38)

6. Tin rằng: Chúng ta nhờ danh Chúa mà được sự sống, nghĩa là sự sống đích thực phản chiếu tình yêu, sự thánh khiết, và sự công chính của Đức Chúa Trời:

“Nhưng các việc nầy đã chép, để cho các ngươi tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, tức là Con Đức Chúa Trời, và để khi các ngươi tin, thì nhờ danh Ngài mà được sự sống.” (Giăng 20:31)

7. Tin rằng: Sự sống đời đời được ban cho những ai tin danh Chúa:

“Ta đã viết những điều nầy cho các con, hầu cho các con biết mình có sự sống đời đời, là kẻ nào tin đến danh Con Đức Chúa Trời.” (I Giăng 5:13)

Chữ nhận trong nguyên tác của Thánh Kinh có nghĩa là nắm lấy và giữ lại. Tin vào Chúa qua danh của Ngài là sự nhận thức của chúng ta về Chúa. Sự nhận thức đó cần phải thể hiện qua hành động. Hành động đó là nhận Chúa, là nắm chặt lấy Chúa và giữ Chúa lại trong đời sống của chúng ta. Tin Chúa và nhận Chúa là:

1. Vì danh Chúa mà đặt mọi quan hệ tình cảm và mọi giá trị của tài sản dưới Chúa – là yêu Chúa trên hết mọi sự:

“Hễ ai vì danh ta mà bỏ anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đất ruộng, nhà cửa, thì người ấy sẽ lãnh bội phần hơn, và được hưởng sự sống đời đời.” (Ma-thi-ơ 19:29)

2. Sống nếp sống danh Chúa chiếu sáng trong chúng ta, và chúng ta luôn ở trong Chúa – là nếp sống thực hành lời Chúa:

“Cho nên, chúng tôi vì anh em cầu nguyện không thôi, hầu cho Đức Chúa Trời chúng ta khiến anh em xứng đáng với sự gọi của Ngài, và cho Ngài lấy quyền phép làm trọn trong anh em mọi ý định thương xót của lòng nhơn Ngài và công việc của đức tin; đến nỗi làm sáng danh Đức Chúa Jêsus chúng ta trong anh em, và anh em trong Ngài, tùy theo ân điển của Đức Chúa Trời chúng ta và của Đức Chúa Jêsus Christ.” (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:11, 12)

3. Sống nếp sống cảm tạ Chúa trong mọi sự và làm mọi sự trong danh của Chúa – là nếp sống tin cậy và tôn vinh Chúa:

“Hãy thường thường nhơn danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, vì mọi sự tạ ơn Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta.” (Ê-phê-sô 5:20)

“Mặc dầu anh em nói hãy làm, cũng phải nhơn danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha.” (Cô-lô-se 3:17)

Tin Chúa là đức tin, nhận Chúa là việc làm thể hiện đức tin. Một người tin Chúa mà đức tin đó không thể hiện qua việc làm: yêu Chúa hơn mọi sự, vâng phục Chúa trong mọi sự, tin cậy và tôn vinh Chúa trong mọi sự, thì người đó chưa nhận Chúa, chưa được Chúa ban cho quyền phép trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Người đó chỉ mới là tín đồ nhưng chưa phải là thánh đồ. Ma quỷ cũng tin Chúa và run sợ lắm (Gia-cơ 2:19) nhưng ma quỷ vẫn phải đi vào hỏa ngục đời đời. Chúng ta hãy tin nhận Chúa! Tin Chúa và nhận Chúa là điều kiện để được Chúa ban cho quyền phép trở nên con cái của Đức Chúa Trời.

Huỳnh Christian Timothy
01/07/2007