Đức Tin Thực Dụng

3,789 views

Huỳnh Christian Timothy

Dẫn Nhập

Thực dụng có nghĩa là áp dụng sự hiểu biết hoặc năng lực hoặc phương tiện một cách thực tế vào trong cuộc sống. Đức tin thực dụng là sống theo những gì chúng ta tin. Là con dân Chúa chúng ta tin nhận sự có thật của một Thiên Chúa Hằng Hữu toàn năng, toàn tại, và toàn tri; tức là một Thiên Chúa tự có, có đến mãi mãi, làm được mọi sự, ở khắp mọi nơi, biết hết mọi việc. Cùng với điều đó, chúng ta còn tin rằng Thiên Chúa là Đấng sáng tạo nên muôn loài vạn vật, là Đấng yêu thương chúng ta, chăm sóc chúng ta và chỉ muốn những điều bình an, hạnh phúc cho chúng ta (Giê-rê-mi 29:11; ). Đức tin đó do chính Thiên Chúa đặt để trong tâm thần của chúng ta và được xác chứng bởi Thánh Kinh là Lời của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta cũng tin rằng Thánh Kinh là Lời Hằng Sống của Thiên Chúa, là lẽ thật đời đời, là tiêu chuẩn cho đời sống của chúng ta, và là thẩm quyền tuyệt đối trong cuộc sống của chúng ta.

Vậy, đức tin của Cơ-đốc nhân là: (1) Tin sự thực hữu và năng lực của Thiên Chúa. (2) Tin Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa và là tình yêu. (3) Tin Thánh Kinh là Lời Hằng Sống của Thiên Chúa và là thẩm quyền tuyệt đối trong cuộc sống của nhân loại. Tuy nhiên, nếu chỉ tin bằng tâm thần và lý trí mà không làm theo những gì mình tin, thì đức tin đó không giúp ích gì cho chúng ta. Thánh Kinh gọi đó là đức tin chết (Gia-cơ 2:17, 26). Hành động áp dụng đức tin vào trong cuộc sống, tức là làm theo những gì chúng ta tin, được Thánh Kinh gọi là đức tin sinh ra việc làm (Gia-cơ 2:23).

Đức Tin Thực Dụng Thể Hiện Qua Việc Làm

Có ba câu Thánh Kinh rất là tuyệt vời, liên quan đến đức tin mà chúng ta cần để ý và ghi nhớ:

  1. Lu-ca 7:50chép: “Nhưng Ngài phán cùng người đàn bà rằng: Đức tin của ngươi đã cứu ngươi; hãy đi cho bình an.” Đây là câu Chúa phán với một người đàn bà phạm nhiều tội, đến nỗi người trong thế gian cũng chê trách bà, nhưng bà biết ăn năn, thống hối và tin nhận Chúa. Đức tin nơi Chúa thể hiện ra việc làm là ăn năn tội, dẫn đến kết quả là được cứu rỗi và bình an!
  2. Lu-ca 18:42chép: “Đức Chúa Jesus phán rằng: Hãy sáng mắt lại; đức tin của ngươi đã chữa lành ngươi.” Đây là câu Chúa phán với một người mù kêu cầu Chúa, xin Chúa chữa lành. Đức tin nơi Chúa thể hiện ra việc làm là kêu cầu, van xin Chúa cứu giúp, dẫn đến kết quả là được chữa lành tật bệnh.
  3. Rô-ma 14:23chép: “…điều gì không bởi đức tin là tội lỗi.” Có nghĩa là, trong tất cả các hoạt động của chúng ta bất cứ hoạt động nào, từ một ước muốn, một lời nói cho đến một việc làm, nếu không bởi đức tin, rằng đó là điều đẹp ý Chúa, mà chúng ta vẫn làm thì ước muốn đó, lời nói đó, việc làm đó của chúng ta là tội lỗi.

Khi Phi-e-rơ tin lời Chúa, bước ra khỏi thuyền để đi trên mặt nước thì phép lạ xảy ra, ông có thể đi trên mặt biển đang cuộn sóng như Chúa. Nhưng khi Phi-e-rơ mất đức tin, vì ông nhìn vào sự cuồng nộ của sóng biển thay vì nhìn vào Chúa, thì ông bị chìm xuống nước (Ma-thi-ơ 14:24-32). Cùng là một Phi-e-rơ, cùng là một hành động làm theo lời Chúa phán, nhưng Phi-e-rơ có thể bước đi trên mặt nước như Chúa khi ông có đức tin và Phi-e-rơ bị chìm xuống nước khi ông không còn đức tin.

Đức Tin Thực Dụng Dẫn Đến Phép Lạ

Hê-bơ-rơ 11:6 chép: “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thể nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.” Vì thế, đức tin bắt đầu vào sự tin rằng có Đức Chúa Trời. Đức tin đó do chính Đức Chúa Trời đặt vào trong tâm thần của mỗi người. Rô-ma 1:19-20 chép: “Bởi vì sự hiểu biết về Đức Chúa Trời được chiếu ra trong họ. Vì Đức Chúa Trời đã tỏ ra cho họ những sự không thấy được của Ngài, từ sự sáng tạo thế gian là những vật thọ tạo được nhận biết, mà thấy rõ ràng cả năng lực và thần tính đời đời của Ngài…”Một người khi đã tin vào sự thực hữu của Đức Chúa Trời thì phải áp dụng đức tin đó vào trong cuộc sống của mình. Sự áp dụng đó thể hiện qua sự thờ phượng Thiên Chúa.

Khi chúng ta đã tin có Thiên Chúa và thờ phượng Ngài rồi, thì chính Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta sự hiểu biết ý muốn của Ngài, để chúng ta có thể làm theo. Phi-líp 2:13 chép: “Vì ấy chính Thiên Chúa cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài.” Khi đó, chúng ta cần thể hiện đức tin của chúng ta vào ý muốn tốt lành của Thiên Chúa, bằng cách chúng ta hoàn toàn vâng phục mọi lời phán của Chúa, như đã được ghi chép trong Thánh Kinh.

Khi chúng ta hoàn toàn sống trong sự vâng phục Lời Chúa thì phép lạ sẽ xảy ra mỗi ngày trong đời sống của chúng ta. Phép lạ trong đời sống của chúng ta là kết quả của sự chúng ta áp dụng đức tin vào cuộc sống, cho nên, phép lạ chỉ xảy ra sau khi chúng ta làm theo ý Chúa, tức là, biến đức tin thành hành động thực tế.

Câu chuyện Đức Chúa Jesus Christ hóa nước dùng để rửa chân thành rượu ngon tại một tiệc cưới ở thành Ca-na, như được ghi chép trong Giăng 2:1-10 [1], cho chúng ta những bài học sau đây:

  1. Khi chúng ta mời Chúa vào trong đời sống của chúng ta, Ngài sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi nan đề, mọi nghịch cảnh mà có khi chính chúng ta cũng không ý thức. Mời Chúa vào trong đời sống tức là tin nhận Chúa.
  2. Khi nhận biết nhu cầu của người khác, chúng ta cần cầu thay. Cầu xin Chúa cho chính mình hoặc cầu thay cho người khác khi có nhu cầu hoặc nan đề, là tin nhận thẩm quyền, sức toàn năng, và tình yêu của Chúa.
  3. Chúa sẽ can thiệp, cứu giúp chúng ta trong đúng thời điểm của Ngài. Thời gian chờ đợi Chúa hành động cũng là một yếu tố phải có trong đức tin.
  4. Tin nơi lời hứa của Chúa và làm theo mọi điều Chúa phán, đồng thời khuyên người khác cũng làm theo những điều Chúa phán. Sự vâng phục, làm theo mọi điều Chúa phán là bằng cớ của đức tin. Không những chúng ta tin và làm theo Lời Chúa mà chúng ta còn phải khuyên người khác, nhất là những người có liên quan đến vấn đề, cũng phải tin và làm theo mọi điều Chúa phán.
  5. Làm đúng theo sự phán dạy của Chúa mà không thắc mắc, không ngần ngại. Sự vâng phục trọn vẹn là im lặng làm đúng theo mọi điều Chúa phán, không thắc mắc, không “góp ý” với Chúa, không đòi hỏi Chúa phải làm theo cách mình muốn.
  6. Dù có những điều vượt ngoài hoặc nghịch lại sự hiểu biết và lý luận của xác thịt nhưng nếu đó là điều Chúa phán thì chúng ta cứ hết lòng vâng theo. Phép lạ luôn luôn là điều vượt quá hoặc nghịch lại mọi tri thức, mọi lý luận của loài người.
  7. Sự vâng phục Chúa của chúng ta sẽ đem lại phước hạnh cho nhiều người khác. Có thể nói, nguyên tắc không hề thay đổi của Đức Chúa Trời là Ngài ban phước cho chúng ta để chúng ta chia xẻ với người khác. Điều cơ bản nhất là: Chúng ta nhận phước trong sự được cứu rỗi để chúng ta đem người khác đến với sự cứu rỗi của Chúa. Trong ý nghĩa đó, chúng ta là muối của đất và sự sáng của thế gian (Ma-thi-ơ 5:13-14). Vì thế, chúng ta càng vâng phục Chúa bao nhiêu và khuyên dạy người khác vâng phục Chúa bao nhiêu, thì xã hội sẽ càng được tốt đẹp hơn, phước hạnh hơn bấy nhiêu.

Sự Thiếu Đức Tin vào Lời Chúa

Như đã trình bày ở trên, chúng ta cần phải áp dụng những gì chúng ta tin nơi Thiên Chúa và Lời Chúa vào trong nếp sống mỗi ngày, vì nếu không, chúng ta vẫn chỉ là tội nhân ở trong địa vị hư mất đời đời. Tuy nhiên, nhiều người chỉ tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ mà không tin vào những sự dạy dỗ khác trong Thánh Kinh. Họ tìm cầu sự cứu rỗi và họ đã được Chúa ban sự cứu rỗi cho họ để họ thoát khỏi trách nhiệm về tội lỗi và có năng lực từ nơi Chúa để sống theo Lời Chúa. Họ được xưng là con dân Chúa, được báp-tem vào trong thân thể của Đức Chúa Jesus Christ là Hội Thánh. Thế nhưng, họ hoặc thiếu sự hiểu biết Lời Chúa vì lười biếng học Lời Chúa hoặc họ cứng lòng, có sự hiểu biết Lời Chúa mà không muốn làm theo. Biết mà không làm theo thì cũng chỉ là một hình thức của sự không tin, mà thôi! Họ:

  • Không tin rằng trong Đấng Christ họ có thể thắng mọi cám dỗ và tội lỗi (Phi-líp 4:13); vì thế, họ cứ sống trong tội.
  • Không tin rằng chỉ cần tìm kiếm Vương Quốc của Đức Chúa Trời (ăn năn tội, tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ) và sự công bình của Ngài (làm theo Lời Chúa) thì Ngài sẽ ban cho họ mọi nhu cầu trong cuộc sống (Ma-thi-ơ 6:33); vì thế, họ vẫn cứ “cơm áo mệt chạy theo ngày hối hả” như những người trong thế gian mà bỏ qua sự hầu việc Chúa.
  • Không tin rằng “sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác” (II Ti-mô-thê 6:10); vì thế, họ cứ đeo đuổi tiền bạc mà bội Đạo và chuốc lấy nhiều sự đau đớn.
  • Không tin rằng “Đức Chúa Trời có phán rằng: Ta sẽ không lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu” (Hê-bơ-rơ 13:5); vì thế, họ tham tiền và không thỏa lòng với những gì Đức Chúa Trời đã ban cho họ.
  • Không tin rằng họ được kêu gọi để chịu khổ mà làm các việc lành Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho họ (I Phi-e-rơ 2:21; Ê-phê-sô 2:10), để họ được dự phần trong sự thương khó của Đức Chúa Jesus Christ (I Phi-e-rơ 4:13); vì thế, đức tin của họ chết khi họ đối diện với nghịch cảnh (Ma-thi-ơ 13:20-21).
  • Không tin rằng họ phải vâng giữ Mười Điều Răn của Thiên Chúa, mặc dù Lời Chúa đã khẳng định là mọi người phải vâng giữ các điều răn của Thiên Chúa:

I Cô-rinh-tô 7:19 “Chịu cắt bì chẳng hề gì, không chịu cắt bì cũng chẳng hề gì; sự quan hệ là giữ các điều răn của Thiên Chúa.”

I Ti-mô-thê 6:14“Phải giữ điều răn, ở cho không vết tích và không chỗ trách được, cho đến kỳ sự hiện ra của Đức Chúa Jesus Christ chúng ta.”

Gia-cơ 2:10 “Vì người nào giữ trọn luật pháp, mà phạm một điều răn, thì cũng đáng tội như đã phạm hết thảy.”

I Giăng 2:3 “Nầy tại sao chúng ta biết mình đã biết Ngài, ấy là tại chúng ta giữ các điều răn của Ngài.”

I Giăng 2:4 “Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ các điều răn Ngài, là người nói dối, lẽ thật quyết không ở trong người.”

I Giăng 2:7 “Hỡi kẻ rất yêu dấu, ấy chẳng phải là điều răn mới mà ta viết cho anh em, bèn là điều răn cũ anh em đã nhận lấy từ lúc ban đầu; điều răn cũ nầy tức là lời anh em đã nghe.”

I Giăng 3:22 “Và chúng ta xin điều gì mặc dầu, thì nhận được đều ấy, bởi chúng ta vâng giữ các điều răn của Ngài và làm những điều đẹp ý Ngài.”

I Giăng 3:24 “Ai vâng giữ các điều răn Ngài thì ở trong Ngài, và Ngài ở trong người ấy; chúng ta biết Ngài ở trong chúng ta, là nhờ Đấng Thần Linh mà Ngài đã ban cho chúng ta.”

I Giăng 5:2 “Chúng ta biết mình yêu con cái Đức Chúa Trời, khi chúng ta yêu Đức Chúa Trời và giữ vẹn các điều răn Ngài.”

I Giăng 5:3 “Vì nầy là sự yêu Đức Chúa Trời, tức là chúng ta vâng giữ các điều răn của Ngài. Các điều răn của Ngài chẳng phải là nặng nề.”

II Giăng câu 4 “Tôi có lòng vui mừng lắm mà thấy trong con cái bà có mấy kẻ làm theo lẽ thật, theo điều răn chúng ta đã nhận lãnh nơi Đức Chúa Cha.”

II Giăng câu 6 “Vả, tình yêu là chúng ta bước theo các điều răn của Ngài. Đây là điều răn: điều mà các ngươi đã nghe từ lúc ban đầu, các ngươi hãy bước theo.”

Khải Huyền 12:17 “Con rồng nổi giận với người đàn bà và đi gây chiến với những kẻ còn lại thuộc dòng dõi người, là những kẻ vâng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời và có lời chứng của Đức Chúa Jesus Christ. Nó đứng trên bãi cát biển.”

Khải Huyền 14:12 “Đây là sự nhẫn nại của các thánh đồ, là những người vâng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời và đức tin trong Đức Chúa Jesus.”

Sáu điểm nêu ra trên đây chỉ là một vài điển hình về sự bội Đạo trong Hội Thánh. “Đạo” là “Lời Chúa.” Bội Đạo là chối bỏ hoặc chống nghịch Lời Chúa. Trong những ngày cuối cùng này,“người ta không chịu nghe Đạo lành; nhưng vì họ ham nghe những lời êm tai, theo tư dục mà nhóm họp các giáo sư xung quanh mình, bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn” (II Ti-mô-thê 4:3-4).

Kết Luận

Đức tin của chúng ta phải được thể hiện bằng việc làm và mỗi việc làm của chúng ta phải là kết quả của đức tin. Đức tin không có việc làm là đức tin chết và việc làm không bởi đức tin là tội lỗi! Trong nếp sống của người theo Chúa chúng ta không thể tin Chúa mà không làm theo Lời Chúa như đã được ghi chép trong Thánh Kinh; và chúng ta cũng không thể làm một điều gì mà chúng ta không tin rằng điều đó đúng với các nguyên tắc của Thánh Kinh.

Việc làm bởi đức tin phải là sự vâng phục trọn vẹn. Thánh Kinh Cựu Ước khi nói về việc Môi-se vâng theo Lời Chúa, đã rất nhiều lần sử dụng câu: “y như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn.” Điệp khúc đó, cùng với câu nói của bà Ma-ri: “Ngài bảo chi, hãy vâng theo cả” là nguyên tắc mà mỗi một con dân Chúa phải vâng theo.

Ngày nay, các tư tưởng thần học và các giáo lý nghịch Thánh Kinh đã thêm hoặc bớt Lời Chúa hoặc pha trộn Lời Chúa với tâm lý học, với các trào lưu văn hóa, với các tín ngưỡng của ngoại giáo, và thậm chí với những điều mê tín dị đoan khiến cho người nào không bám chặt vào Lời Chúa sẽ bị lừa gạt, sa vào hố sâu của sự diệt vong. Ô-sê 4:6 chép: “Dân Ta bị diệt vì cớ thiếu sự thông biết!”

Vì thế, con dân Chúa có bổn phận phải theo gương các thánh đồ tại thành Bê-rê, mỗi ngày tra xem Thánh Kinh để xem tất cả những sự giảng dạy mà mình nhận được có đúng với Lời Chúa hay không (Công Vụ Các Sứ Đồ 17:11). Nếu lời giảng dạy nào không đúng với Thánh Kinh, thì chúng ta phải cương quyết dẹp bỏ và phải tránh xa những kẻ giảng tà giáo. Có như vậy, chúng ta mới có thể áp dụng đức tin một cách thực tế vào trong cuộc sống mỗi ngày và luôn luôn kinh nghiệm phép lạ của Thiên Chúa. Vì hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời Thiên Chúa không hề thay đổi. A-men!

Huỳnh Christian Timothy
15.09.2012

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống bài viết này:
http://www.mediafire.com/view/?tp1q571q7i218qm

Bấm vào nối mạng dưới đây để nghe và tải xuống MP3 bài giảng này:
http://timhieutinlanh.net/node/1006

Ghi Chú

Tất cả những câu Thánh Kinh được trích dẫn trong bài này là từ Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Dịch Ngôi Lời và Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Dịch Truyền Thống Hiệu Đính 2012. Quý bạn có thể đọc trên mạng:
www.ngoiloi.thanhkinhvietngu.netwww.thanhkinhvietngu.online/tiengviet/.

[1] Giăng 2:1-10

1 Cách ba ngày sau, có đám cưới tại thành Ca-na, thuộc xứ Ga-li-lê, và mẹ Đức Chúa Jesus có tại đó.
2 Đức Chúa Jesus và các môn đồ của Ngài cũng được mời dự đám cưới.
3 Vừa khi thiếu rượu, mẹ Đức Chúa Jesus nói với Ngài rằng: Họ không có rượu nữa.
4 Đức Chúa Jesus phán với bà: Hỡi bà, có liên quan gì đến Ta và đến bà? Giờ Ta chưa đến.
5 Mẹ Ngài nói với những kẻ hầu bàn, rằng: Ngài bảo chi, hãy vâng theo cả.
6 Tại đó, có sáu cái lu chứa nước bằng đá, được dùng cho sự thanh tẩy của người Giu-đa, mỗi cái chứa hai ba giạ nước.
7 Đức Chúa Jesus bảo họ rằng: Hãy đổ nước đầy tới miệng những cái lu nầy – thì họ đổ đầy tới miệng.
8 Ngài phán với họ: Bây giờ, hãy múc và đem cho kẻ coi tiệc – họ bèn đem cho.
9 Lúc kẻ coi tiệc nếm, thì nước đã biến thành rượu, và người không biết từ đâu, (còn những kẻ hầu bàn có múc nước thì biết rõ,) bèn gọi chàng rể,
10 mà nói rằng: Mọi người đều đãi rượu ngon trước, sau khi người ta uống nhiều rồi, thì kế đến rượu vừa vừa. Còn ngươi, ngươi lại giữ rượu ngon đến bây giờ.


Copyright Notice: All Rights Reserved © 2012 Vietnamese Christian Mission Ministry.
Thông Báo Tác Quyền: Mọi tác quyền thuộc về Vietnamese Christian Mission Ministry. Mọi người có thể sao chép, phổ biến dưới mọi hình thức nhưng xin giữ đúng nguyên văn, kể cả thông báo về tác quyền này.