Điềm Chúa Đến và Tận Thế

6,190 views

Huỳnh Christian Timothy

Copyright Notice: All Rights Reserved © 2011 Vietnamese Christian Mission Ministry. Thông Báo Tác Quyền: Mọi tác quyền thuộc về Vietnamese Christian Mission Ministry. Mọi người có thể sao chép, phổ biến dưới mọi hình thức nhưng xin giữ đúng nguyên văn, kể cả thông báo về tác quyền này.

Bấm vào đây để download bài viết này
Xin vào link dưới đây để nghe và download phần âm thanh:
– Điềm Chúa Đến: http://tinlanhvietnam.net/node/826
– Điềm Tận Thế: http://tinlanhvietnam.net/node/827

I. Dẫn Nhập

Vừa qua, thế giới lại một lần nữa xao động về sự kiện Chúa tái lâm vì Harold Camping, một nhà thuyết giảng Tin Lành nổi tiếng tại Hoa Kỳ, tiên đoán sự kiện Chúa tái lâm sẽ xảy ra vào ngày 21.05.2011. Dĩ nhiên, Chúa đã không tái lâm vào ngày 21.05.2011 và Camping đã định lại một ngày mới là ngày 21.10.2011. Trước đó, Camping tiên đoán Chúa sẽ tái lâm, đem Hội Thánh ra khỏi thế gian vào ngày 21.05.2011, và tận thế sẽ xảy ra vào ngày 21.10.2011;  bây giờ thì Camping tuyên bố một sự phán xét thuộc linh đã xảy ra vào ngày 21.05.2011 và đến ngày 21.10.2011 Hội Thánh sẽ được cất ra khỏi thế gian, cùng lúc, thế gian sẽ bị hủy diệt. Tưởng cũng nên nhắc lại, Camping đã từng đưa ra lời tiên đoán Chúa sẽ tái lâm vào ngày 21.05.1988 và ngày 07.09.1994.

Không riêng gì Harold Camping, từ thế kỷ thứ nhì cho đến nay, đã có ít nhất trên 40 người hoặc tổ chức giáo hội tiên đoán về ngày Chúa tái lâm, trong số đó, Giáo Hội Chứng Nhân Giê-hô-va (Jehovah’s Witnesses) từng tiên đoán Chúa tái lâm vào các năm: 1914, 1915, 1918, 1920, 1925, 1941, 1975, và 1994 [1]. Tất cả các lời tiên đoán đều dựa vào một số phân đoạn trong Thánh Kinh để đưa ra những tính toán khẳng định ngày Chúa tái lâm. Tuy nhiên, tất cả những người đưa ra lời tiên đoán đều bỏ qua lời phán rất rõ ràng của chính Đức Chúa Jesus Christ, rằng: “Về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết chi cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, song chỉ một mình Cha biết thôi” (Ma-thi-ơ 24:36).

Một khuyết điểm khác của những người đưa ra lời tiên đoán về ngày Chúa tái lâm là họ không phân biệt hai sự kiện: Chúa đến giữa chốn không trung để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian trước khi Chúa đoán phạt thế gian trong bảy năm; và Chúa tái lâm trên đất vào cuối của bảy năm đoán phạt để kết thúc thế gian tội lỗi.

Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu các phân đoạn Thánh Kinh có liên quan đến hai sự kiện này.

 

II. Câu Hỏi Của Các Môn Đồ

Trước hết, chúng ta cần phải cám ơn các môn đồ của Chúa, vì nhờ câu hỏi của họ mà chúng ta có được những lời tiên tri của chính Đức Chúa Jesus Christ về sự kiện Chúa đến và tận thế. Ma-thi-ơ 24:1-3 ghi lại cuộc đối thoại giữa Chúa và các môn đồ bắt đầu như sau:

1 Khi Đức Chúa Jesus ra khỏi đền thờ, đương đi, thì môn đồ đến gần để chỉ cho Ngài xem các nhà thuộc về đền thờ.
2 Ngài phán rằng: Các ngươi có thấy mọi điều đó chăng? Quả thật, ta nói cùng các ngươi, đây sẽ không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn khác mà không bị đổ xuống.
3 Ngài đương ngồi trên núi ô-li-ve, môn đồ tới riêng cùng Ngài, và nói rằng: Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế.

Sau khi Đức Chúa Jesus vào trong đền thờ để giảng dạy cho dân chúng và quở trách sự giả hình của những người Pha-ri-si (Ma-thi-ơ 21:23-23:39) thì Ngài ra khỏi đền thờ, có lẽ để lên núi Ô-li-ve, chuẩn bị cho buổi cầu nguyện tối, thì các môn đồ đến gần Chúa, chỉ cho Ngài xem các kiến trúc của khu đền thờ và trầm trồ về sự hoành tráng của chúng.

Theo lịch sử và Thánh Kinh thì đền thờ tại Giê-ru-sa-lem đương thời Đức Chúa Jesus được gọi là đền thờ thứ nhì. Đền thờ thứ nhất do Vua Sa-lô-môn xây dựng vào năm 950 TCN và bị tàn phá bởi quân đội của Vua Nê-bu-cát-nết-xa (nước Ba-by-lôn) vào năm 586 TCN. Đền thờ thứ nhì được Vua Si-ru (nước Phe-rơ-sơ) ra chiếu chỉ cho phép E-xơ-ra xây dựng lại, được khởi công vào năm 538 TCN và hoàn thành vào năm thứ sáu triều Vua Đa-ri-út (nước Phe-rơ-sơ), nhằm ngày 12.03.515 TCN. Năm 19 TCN, Vua Hê-rốt bắt đầu công cuộc tu bổ và xây cất thêm nhiều kiến trúc cho đền thờ, biến đền thờ thành một thắng tích thời bấy giờ. Công cuộc tu bổ và xây dựng đền thờ được hoàn tất vào năm 63 và đền thờ bị quân đội La-mã phá hủy hoàn toàn vào năm 70 [2].

Đức Chúa Jesus phán lời tiên tri về sự kiện đền thờ sẽ bị phá hủy đến nổi “không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn khác mà không bị đổ xuống” vào khoảng vài ngày trước Lễ Vượt Qua năm 27 [3]. Chúng ta nhận thấy các môn đồ không hỏi Chúa ngay sau khi Chúa phán lời tiên tri về đền thờ mà họ chờ cho tới khi đã lên đến núi Ô-li-ve và Chúa đã ngồi xuống, nghỉ chân. Có lẽ lời phán của Chúa đã làm cho họ kinh ngạc và bàng hoàng nên họ im lặng suy nghĩ. Cũng có thể, suốt chặng đường từ đền thờ lên trên núi Ô-li-ve, các môn đồ đã thầm thì bàn tán với nhau về ý nghĩa lời phán của Chúa và họ liên kết sự kiện Chúa đến, sự kiện tận thế, với sự kiện đền thờ bị phá hủy. Thế nên, Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng, và Anh-rê đã đem cả ba sự kiện đó đặt chung vào trong một câu để hỏi Chúa: “Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế?”

Đức Chúa Jesus đã lần lượt trả lời ba điều thắc mắc của các môn đồ:

(1) Lúc nào những sự đó – tức là sự kiện đền thờ bị phá hủy – sẽ xảy ra?

(2) Điềm gì chỉ về sự Chúa đến?

(3) Điềm gì chỉ về sự tận thế?

Những câu trả lời của Đức Chúa Jesus được ghi chép lại trong: Ma-thi-ơ 24-25; Mác 13:1-37; và Lu-ca 21:5-36. Ma-thi-ơ và Mác ghi lại câu trả lời của Chúa về điềm tận thế và điềm Chúa đến. Lu-ca ghi lại câu trả lời của Chúa về sự kiện đền thờ bị phá hủy, điềm tận thế, và điềm Chúa đến. Chúng ta hãy cẩn thận liên kết các câu Thánh Kinh trong cả ba sách để có đầy đủ những câu trả lời của Chúa.

III. Những Điều Sẽ Xảy Ra Trước Khi Sự Cuối Cùng Đến

Trước khi sự cuối cùng xảy ra, bao gồm sự Chúa đến, sự Chúa đoán phạt thế gian, và sự tận thế thì sẽ có:

(1) Christ giả

(2) Giặc và tiếng đồn về giặc

(3) Dân này nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia

(4) Đói kém trong nhiều chỗ

(5) Động đất trong nhiều chỗ

(6) Dịch lệ trong nhiều chỗ

(7) Có những điềm lạ kinh khiếp và dấu lớn ở trên trời

(8) Con dân Chúa bị bắt bớ, bị giết hại, và bị mọi dân ghen ghét

(9) Nhiều kẻ phản nghịch nhau và ghen ghét nhau

(10) Nhiều tiên tri giả nổi lên

(11) Tội ác gia tăng trong khi lòng yêu mến Chúa giảm đi

(12) Tin lành được rao giảng khắp đất

Ma-thi-ơ 24:4-13
4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy giữ, kẻo có kẻ dỗ dành các ngươi.
5 Vì nhiều người sẽ mạo danh Ta đến mà nói rằng: Ta là Đấng Christ; và sẽ dỗ dành nhiều người.
6 Các ngươi sẽ nghe nói về giặc và tiếng đồn về giặc: hãy giữ mình, đừng bối rối, vì những sự ấy phải đến; song chưa là cuối cùng đâu.
7 Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; nhiều chỗ sẽ có đói kém và động đất.
8 Song mọi điều đó chỉ là đầu sự tai hại.
9 Bấy giờ, người ta sẽ nộp các ngươi trong sự hoạn nạn và giết đi; các ngươi sẽ bị mọi dân ghen ghét vì danh Ta.
10 Khi ấy cũng có nhiều kẻ sẽ sa vào chước cám dỗ, phản nghịch nhau, và ghen ghét nhau.
11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dỗ dành lắm kẻ.
12 Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần.
13 Nhưng kẻ nào bền chí cho đến cuối cùng, thì sẽ được cứu.
14 Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.

Mác 13:5-13
5 Đức Chúa Jêsus khởi phán rằng: Hãy giữ mình kẻo có ai lừa dối các ngươi chăng.
6 Có nhiều kẻ sẽ lấy danh Ta mà đến, xưng rằng: Chính Ta là Đấng Christ! Họ sẽ dỗ dành nhiều người.
7 Khi các ngươi nghe nói về giặc và nghe tiếng đồn về giặc, thì đừng bối rối: những sự ấy phải xảy đến; nhưng chưa là cuối cùng.
8 Vì dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; cũng sẽ có động đất nhiều nơi, và đói kém. Đó chỉ là đầu sự khốn khổ mà thôi.
9 Còn các ngươi, phải giữ mình; họ sẽ nộp các ngươi trước tòa án; các ngươi sẽ bị đánh trong các nhà hội, và vì cớ Ta, sẽ đứng trước mặt các quan tổng đốc và các vua, để làm chứng trước mặt họ.
10 Nhưng trước hết Tin Lành phải được giảng ra cho khắp muôn dân đã.
11 Vả, khi họ điệu các ngươi đi nộp, chớ có ngại trước về điều mình sẽ nói, nhưng đến giờ đó, hãy nói theo lời sẽ ban cho; vì ấy không phải các ngươi nói, bèn là Đức Thánh Linh vậy.
12 Bấy giờ, anh sẽ nộp em cho phải chết, cha sẽ nộp con; con cái sẽ dấy lên nghịch cùng cha mẹ mình mà làm cho phải chết.
13 Các ngươi sẽ bị mọi người ghen ghét vì danh Ta; song ai cứ bền lòng đến cuối cùng, người ấy sẽ được cứu.

Lu-ca 21:8-19
8 Ngài đáp rằng: Các ngươi hãy giữ, kẻo bị cám dỗ; vì có nhiều người sẽ mạo danh Ta mà đến, và nói rằng: Ấy chính ta là Đấng Christ, thì giờ đã đến gần. Các ngươi đừng theo họ.
9 Lại khi các ngươi nghe nói về giặc giã loạn lạc, thì đừng kinh khiếp, vì các điều đó phải đến trước; nhưng chưa phải cuối cùng liền đâu.
10 Ngài cũng phán cùng họ rằng: Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia;
11 sẽ có sự động đất lớn, có đói kém và dịch lệ trong nhiều nơi, có những điềm lạ kinh khiếp và dấu lớn ở trên trời.
12 Song trước những điều đó thiên hạ sẽ vì cớ danh Ta mà tra tay bắt bớ các ngươi, nộp tại các nhà hội, bỏ vào ngục, kéo đến trước mặt các vua và các quan tổng đốc.
13 Điều ấy xảy ra cho các ngươi để làm chứng cớ.
14 Vậy các ngươi hãy nhớ kĩ trong trí, đừng lo trước về sự binh vực mình thể nào.
15 Vì Ta sẽ ban cho các ngươi lời lẽ và sự khôn ngoan, mà kẻ nghịch không chống cự và bẻ bác được.
16 Các ngươi cũng sẽ bị cha, mẹ, anh, em, bà con, bạn hữu mình nộp mình; và họ sẽ làm cho nhiều người trong các ngươi phải chết.
17 Các ngươi sẽ vì cớ danh Ta bị mọi người ghen ghét.
18 Nhưng một sợi tóc trên đầu các ngươi cũng không mất đâu.
19 Nhờ sự nhịn nhục của các ngươi mà giữ được linh hồn mình.

IV. “Những Sự Đó”

Trong câu hỏi của các môn đồ: “Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế?” thì nhóm chữ “những sự đó” chỉ về sự kiện đền thờ Giê-ru-sa-lem sẽ bị phá hủy đến nổi “không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn khác mà không bị đổ xuống.” Đức Chúa Jesus không hề nói cụ thể ngày, tháng, năm nhưng Chúa nói đến “điềm” tức là những sự kiện xảy ra trước làm dấu hiệu cho sự kiện đền thờ sắp bị phá hủy:

Lu-ca 21:20-24
20 Vả, khi các ngươi sẽ thấy quân lính vây thành Giê-ru-sa-lem, hãy biết sự tàn phá thành ấy gần đến.
21 Lúc đó, ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; ai ở trong thành phải đi ra ngoài, ai ở ngoài đồng đừng trở vào thành.
22 Vì những ngày đó là ngày báo thù, hầu cho mọi lời đã chép được ứng nghiệm.
23 Trong những ngày ấy, khốn cho đờn bà có thai, và đờn bà cho con bú! Vì sẽ có tai nạn lớn trong xứ, và cơn thạnh nộ nghịch cùng dân nầy.
24 Họ sẽ bị ngã dưới lưỡi gươm, sẽ bị đem đi làm phu tù giữa các dân ngoại, thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày đạp, cho đến chừng nào các kỳ dân ngoại được trọn.

Bảy mươi ngàn lính La-mã chia thành bốn quân đoàn, dưới sự thống lãnh của Đại Tướng Titus, (về sau trở thành hoàng đế), đã tiến công bao vây thành Giê-ru-sa-lem vào mùa xuân năm 66. Đến mùa thu năm 70, thành Giê-ru-sa-lem hoàn toàn thất thủ: Đền thờ và thành bị thiêu đốt và triệt hạ. Đền thờ không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn đá nào. Thành chỉ còn lại một bức tường phía tây, ngày nay được gọi là “Bức Tường Than Khóc,” vì dân I-sơ ra-ên vẫn thường đứng trước đó để cầu nguyện và than khóc. Theo sử gia Josephus, trên một triệu một trăm ngàn cư dân Giê-ru-sa-lem bị giết và trên 97,000 cư dân khác bị bắt đi làm nô lệ [4].

Từ năm 70 đến  năm 1967, thành Giê-ru-sa-lem hoàn toàn “bị dân ngoại giày đạp.” Trong “Cuộc Chiến Sáu Ngày,” (5-10.6.1967), dân Israel đã chiếm lại được thành Giê-ru-sa-lem vào ngày 7 tháng 6 năm 1967 và nắm trọn chủ quyền cho đến ngày hôm nay [5]. Sự kiện này được xem là “các kỳ dân ngoại được trọn” và một số nhà giải kinh cho rằng ngụ ngôn về cây vả ra nhành non, lá mới đâm, có ý nói đến sự kiện dân Israel hoàn toàn làm chủ trở lại thành Giê-ru-sa-lem, báo hiệu cho ngày Chúa trở lại đã rất gần.

V. “Điềm Chỉ Về Sự Chúa Đến”

Sự kiện Chúa đến để đem Hội Thánh đi với Chúa theo lời Ngài đã hứa trong Giăng 14:1-3 khác với sự kiện Chúa tái lâm trên đất để kết thúc sự đoán phạt thế gian và thiết lập vương quốc ngàn năm của Ngài. Chúng ta có thể nhận ra những điểm khác biệt giữa hai sự kiện như sau:

Chúa đến với Hội Thánh
Giữa chốn không trung

Chúa đến với thế gian
Giáng lâm trên núi Ô-li-ve

* Hội Thánh gặp Chúa giữa chốn không trung: “Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn” (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:17).

* Hội Thánh cùng Chúa giáng xuống trên đất: “Các đạo binh trên trời đều mặc vải gai mịn, trắng và sạch, cỡi ngựa bạch theo Ngài” (Khải Huyền 19:14).

* Xảy ra trước bảy năm đại nạn, khi thế gian mãi lo vui chơi, ăn uống, cưới gã: “Vì Đức Chúa Trời chẳng định sẵn cho chúng ta bị cơn thạnh nộ, nhưng cho được sự giải cứu bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:9). “Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục Ta, Ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, đặng thử những người ở trên đất” (Khải Huyền 3:10). “Trong đời Nô-ê thể nào, khi Con người đến cũng thể ấy. Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu, và người ta không ngờ chi hết cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy, khi Con người đến cũng như vậy” (Ma-thi-ơ 24:37-39).

* Xảy ra sau bảy năm đại nạn là khi thế gian đang kinh hoàng, khốn khổ vì những cơn đoán phạt của Đức Chúa Trời giáng xuống trong bảy năm đại nạn: Khải Huyền 6-19.

* Xảy ra như chớp nhoáng bất ngờ và thế gian không nhìn thấy: “Nầy là sự mầu nhiệm tôi tỏ cho anh em: Chúng ta không ngủ hết, nhưng hết thảy đều sẽ biến hóa, trong giây phút, trong nháy mắt, lúc tiếng kèn chót; vì kèn sẽ thổi, kẻ chết đều sống lại được không hay hư nát, và chúng ta đều sẽ biến hóa” (I Cô-rinh-tô 15:51, 52).

* Muôn dân trên đất đều nhìn thấy và than khóc: “Khi ấy, điềm Con người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống” (Ma-thi-ơ 24:30). “Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trông thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cũng trông thấy; hết thảy các chi họ trong thế gian sẽ than khóc vì cớ Ngài. Quả thật vậy. A-men” (Khải Huyền 1:7).

Điềm chỉ về sự Chúa đến được Đức Chúa Jesus trả lời sau cùng kèm theo ngụ ngôn về cây vả và lời kêu gọi con dân Chúa hãy tỉnh thức, trông chờ ngày Chúa đến. Sau khi Đức Chúa Jesus thăng thiên, trong Hội Thánh Tê-sa-lô-ni-ca có những tin đồn cho rằng Chúa đã trở lại khiến cho Hội Thánh hoang mang. Đức Thánh Linh đã dùng Phao-lô giảng giải cho Hội Thánh như sau:

II Tê-sa-lô-ni-ca 2:1-4
1 Luận về sự đến của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, và về sự chúng ta hội hiệp cùng Ngài,
2 thì, hỡi anh em, xin chớ vội bối rối và kinh hoàng hoặc bởi thần cảm giả mạo, hoặc bởi lời nói hay là bởi bức thơ nào tựa như chúng tôi đã gởi mà nói rằng ngày Chúa gần đến.
3 Mặc ai dùng cách nào, cũng đừng để họ lừa dối mình. Vì phải có sự bỏ đạo đến trước, và có người tội ác, con của sự hư mất hiện ra,
4 tức là kẻ đối địch, tôn mình lên trên mọi sự mà người ta xưng là Đức Chúa Trời hoặc người ta thờ lạy, rất đỗi ngồi trong đền Đức Chúa Trời, chính mình tự xưng là Đức Chúa Trời.

Kết hợp lời của Đức Chúa Jesus và lời của Phao-lô chúng ta nhận thấy: Điềm Chúa đến bao gồm các sự kiện như sau:

(1) Mười hai chi tiết trong lời tiên tri của Chúa như đã trình bày trên đây được ứng nghiệm:

(2) Có sự bỏ đạo trong Hội Thánh: Hiện nay, những hình thức bỏ đạo đang lan rộng khắp Hội Thánh là: Chấp nhận cho người chăn được sống đồng tính luyến ái, xem đồng tính luyến ái là bệnh chứ không phải tội. Chối bỏ thẩm quyền của Thánh Kinh, không tin toàn bộ Thánh Kinh là Lời của Đức Chúa Trời. Chối bỏ thần tính của Đấng Christ.

(3) Người tội ác, con của sự hư mất hiện ra, tức là con thú thứ nhất trong Khải Huyền 13

(4) Về ngày và giờ Chúa đến không ai có thể biết được

Về ý nghĩa của ngụ ngôn cây vả, các nhà giải kinh đưa ra nhiều giả thuyết như sau:

1. Giả thuyết một:“Cây vả” là dân Israel. Cây vả “ra nhành non, lá mới đâm” là sự kiện Israel tái lập quốc vào ngày 14.05.1948. “Mùa hạ” là sự Chúa đến để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian trước khi Đức Chúa Trời giáng cơn đoán phạt xuống thế gian. “Dòng dõi này”  là thế hệ nhìn thấy sự kiện Israel tái lập quốc. Nếu một dòng dõi là 70 năm hay 80 năm như Thi Thiên 90:10 nói đến: “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi;” thì sự Chúa đến có thể xảy ra bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ hiện tại cho đến 10 năm nữa.

·         Israel tái lập quốc 14.05.1948 70 năm (một dòng dõi) = 2018

·         Vì Chúa đến trước bảy năm đại nạn cho nên: 2018 trừ ra 7 năm đại nạn = 2011 [6]

·         Israel tái lập quốc 14.05.1948 80 năm (một dòng dõi) = 2028

·         Vì Chúa đến trước bảy năm đại nạn cho nên: 2028 trừ ra 7 năm đại nạn = 2021

2. Giả thuyết hai: “Cây vả”là thành Giê-ru-sa-lem. Cây vả “ra nhành non, lá mới đâm” là sự kiện Israel tái chiếm và làm chủ hoàn toàn thành Giê-ru-sa-lem vào ngày 07.06.1967, khiến cho “các kỳ dân ngoại được trọn.”  Như vậy, Chúa có thể đến bất kỳ lúc nào trong khoảng thời gian từ hiện tại cho đến 19 hay 29 năm nữa:

·         Israel tái chiếm thành Giê-ru-sa-lem 07.06.1967 70 năm (một dòng dõi) = 2037

·         Vì Chúa đến trước bảy năm đại nạn cho nên: 2037 trừ ra 7 năm đại nạn = 2030

·         Israel tái chiếm thành Giê-ru-sa-lem 07.06.1967 80 năm (một dòng dõi) = 2047

·         Vì Chúa đến trước bảy năm đại nạn cho nên: 2047 trừ ra 7 năm đại nạn = 2040

Dựa vào II Phi-e-rơ 3:9:“Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn;” và I Ti-mô-thê 2:4: “Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật;” mà chúng ta có thể tin rằng Chúa có thể kéo dài dòng dõi được chứng kiến “điềm cây vả” đến 80 năm. Như vậy, nếu cây vả là Israel thì Chúa sẽ đến trong vòng 10 năm, còn nếu cây vả là thành Giê-ru-sa-lem thì Chúa sẽ đến trong vòng 29 năm.

Tuy nhiên, chúng ta không thể biến giả thuyết thành tín lý. Điều quan trọng là tất cả các dấu hiệu về điềm Chúa đến đã xảy ra và không ai có thể biết ngày và giờ Chúa đến. Chúa có thể đến để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian bất kỳ lúc nào. Chính Đức Chúa Jesus đã khẳng định như vậy.

Ma-thi-ơ 24:32-51
“32 Hãy nghe lời ví dụ về cây vả, vừa lúc nhành non, lá mới đâm, thì các ngươi biết mùa hạ gần tới.
33 Cũng vậy, khi các ngươi thấy mọi điều ấy, khá biết rằng Con Người gần đến, Ngài đương ở trước cửa.
34 Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, dòng dõi nầy chẳng qua trước khi mọi điều kia chưa xảy đến.

35 Trời đất sẽ qua, nhưng lời Ta nói chẳng bao giờ qua đi.
36 Về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết chi cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, song chỉ một mình Cha biết thôi.
37 Trong đời Nô-ê thể nào, khi Con Người đến cũng thể ấy.
38 Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu,
39 và người ta không ngờ chi hết cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy, khi Con Người đến cũng như vậy.
40 Lúc ấy, sẽ có hai người nam ở trong một đồng ruộng, một người được đem đi, còn một người bị để lại;
41 và có hai người nữ đương xay cối, một người được đem đi, còn một người bị để lại.

42 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến.
43 Hãy biết rõ, nếu người chủ nhà đã hay canh nào kẻ trộm sẽ đến, thì tỉnh thức, không để cho đào ngạch nhà mình.
44 Vậy thì các ngươi cũng hãy chực cho sẵn, vì Con Người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ.
45 Ai là đầy tớ trung tín và khôn ngoan, mà người chủ đặt cai trị đầy tớ mình, đặng cho đồ ăn đúng giờ?
46 Phước cho đầy tớ đó, khi chủ đến thấy làm như vậy!
47 Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, chủ sẽ đặt kẻ ấy coi sóc cả gia tài mình.
48 Nếu, trái lại, là một đầy tớ xấu, nó nghĩ thầm rằng: Chủ ta đến chậm,
49 bèn đánh kẻ cùng làm việc với mình, và ăn uống với phường say rượu,
50 thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ và giờ nó không biết.
51 Chủ sẽ đánh xé xương và định phần nó đồng với kẻ giả hình. Đó là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

Mác 13:28-37
28 Hãy nghe lời thí dụ về cây vả. Vừa khi nhánh nó trở nên non và nứt lộc, thì biết mùa hạ gần tới.
29 Cũng một lẽ ấy, khi các ngươi thấy các điều đó xảy đến, hãy biết Con Người đã tới gần, ở nơi cửa.
30 Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, dòng dõi nầy chẳng qua trước khi mọi sự kia xảy tới.

31 Trời đất sẽ qua đi, song lời Ta không bao giờ qua đâu.
32 về ngày và giờ đó, chẳng ai biết chi hết, các thiên sứ trên trời, hay là Con cũng chẳng biết nữa; song chỉ Cha mà thôi.
33 Hãy giữ mình, tỉnh thức; vì các ngươi chẳng biết kỳ đó đến khi nào.
34 Ấy cũng như một người kia đi đường xa, bỏ nhà, giao cho đầy tớ mỗi đứa cai quản một việc, và cũng biểu đứa canh cửa thức canh.
35 Vậy, các ngươi hãy thức canh, vì không biết chủ nhà về lúc nào, hoặc chiều tối, nửa đêm, lúc gà gáy, hay là sớm mai,
36 e cho người về thình lình, gặp các ngươi ngủ chăng.
37 Điều mà Ta nói cùng các ngươi, Ta cũng nói cho mọi người: Hãy tỉnh thức!

Lu-ca 21: 29-36
29 Đoạn, Ngài phán cùng họ một lời ví dụ rằng: Hãy xem cây vả và các cây khác;
30 khi nó mới nứt lộc, các ngươi thấy thì tự biết rằng mùa hạ đã gần đến.
31 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những điều ấy xảy ra, hãy biết nước Đức Chúa Trời gần đến.
32 Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, dòng dõi nầy chẳng qua trước khi mọi sự kia chưa xảy đến.

33 Trời đất sẽ qua, song lời Ta nói sẽ không qua đâu.
34 Vậy, hãy tự giữ lấy mình, e rằng vì sự ăn uống quá độ, sự say sưa và sự lo lắng đời nầy làm cho lòng các ngươi mê mẩn chăng, và e ngày ấy đến thình lình trên các ngươi như lưới bủa;
35 vì ngày đó sẽ đến cho mọi người ở khắp trên mặt đất cũng vậy.
36 Vậy, hãy tỉnh thức luôn và cầu nguyện, để các ngươi được tránh khỏi các tai nạn sẽ xảy ra, và đứng trước mặt Con người.

VI. “Điềm Tận Thế”

Ma-thi-ơ 24:15-31
15 Khi các ngươi sẽ thấy sự gớm ghiếc tàn nát lập ra trong nơi thánh, mà đấng tiên tri Đa-ni-ên đã nói (ai đọc phải để ý),
16 thì ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi;
17 ai ở trên mái nhà, đừng xuống chuyên của cải trong nhà;
18 và ai ở ngoài ruộng, đừng trở về lấy áo mình.
19 Đang lúc đó, khốn khó thay cho đờn bà có mang, và đờn bà cho con bú!
20 Hãy cầu nguyện cho các ngươi khỏi trốn tránh nhằm lúc mùa đông hay là ngày Sa-bát;
21 vì lúc ấy sẽ có hoạn nạn lớn, đến nỗi từ khi mới có trời đất cho đến bây giờ chưa từng có như vậy, mà sau nầy cũng không hề có nữa.
22 Nếu những ngày ấy không giảm bớt, thì chẳng có một người nào được cứu; song vì cớ các người được chọn, thì những ngày ấy sẽ giảm bớt.
23 Khi ấy, nếu có ai nói với các ngươi rằng: Kìa Đấng Christ ở đây hay là: Ở đó, thì đừng tin.
24 Vì nhiều christ giả và tiên tri giả sẽ dấy lên, làm những dấu lớn, phép lạ, nếu có thể được thì họ cũng đến dỗ dành chính những người được chọn.
25 Nầy, Ta đã bảo trước cho các ngươi.
26 Vậy nếu người ta nói với các ngươi rằng: Nầy, Ngài ở trong đồng vắng, thì đừng đi đến; nầy, Ngài ở trong nhà thì đừng tin.
27 Vì như chớp phát ra từ phương đông, nháng đến phương tây, thì sự Con người đến sẽ cũng thể ấy.
28 Nơi nào có xác chết, thì những chim ó sẽ nhóm tại đó.

29 Sự tai nạn của những ngày đó vừa mới qua, thì mặt trời liền tối tăm, mặt trăng không sáng, các ngôi sao từ trên trời sa xuống, và thế lực của các từng trời rúng động.
30 Khi ấy, điềm Con người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống.
31 Ngài sẽ sai thiên sứ mình dùng tiếng kèn rất lớn mà nhóm lại những kẻ đã được lựa chọn của Ngài ở khắp bốn phương, từ cuối phương trời nầy cho đến tận phương kia.

Mác 11: 14-27
14 Khi các ngươi sẽ xem thấy sự tàn nát gớm ghiếc lập ra nơi không nên lập (ai đọc phải để ý), bấy giờ những kẻ ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi;
15 ai ở trên mái nhà chớ xuống, và chớ vào trong nhà mà chuyên bất luận vật gì;
16 ai ở ngoài đồng chớ trở về lấy áo xống mình.
17 Trong những ngày đó, khốn cho đờn bà có thai cùng đờn bà cho con bú!
18 Hãy cầu nguyện cho điều đó chớ xảy ra lúc mùa đông.
19 Vì trong những ngày ấy có tai nạn, đến nỗi từ ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất cho đến bây giờ chưa hề có như vậy, và về sau cũng sẽ chẳng hề có nữa.
20 Nếu Chúa chẳng giảm bớt các ngày ấy, thì không có sanh vật nào được cứu; song vì cớ những kẻ Ngài đã chọn, nên Ngài đã giảm bớt các ngày ấy.
21 Khi ấy, dầu có ai bảo các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là Ngài ở đó, thì chớ tin.
22 Những christ giả, tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu lạ phép lạ, nếu có thể được thì họ cũng dỗ dành chính những người được chọn.
23 Hãy giữ lấy, Ta đã nói trước cho các ngươi cả.

24 Trong những ngày ấy, sau kỳ tai nạn, mặt trời sẽ tối tăm, mặt trăng chẳng chiếu sáng nữa,
25 các ngôi sao sẽ tự trên trời rớt xuống, và thế lực các từng trời sẽ rúng động.
26 Bấy giờ người ta sẽ thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự đến trên đám mây;
27 Ngài sẽ sai các thiên sứ đặng nhóm những kẻ được chọn ở bốn phương, từ đầu cùng đất cho đến đầu cùng trời.

Lu-ca 21: 25-27
25 Sẽ có các điềm lạ trong mặt trời, mặt trăng, cùng các ngôi sao; còn dưới đất, dân các nước sầu não rối loạn vì biển nổi tiếng om sòm và sóng đào.
26 Người ta nhơn trong khi đợi việc hung dữ xảy ra cho thế gian, thì thất kinh mất vía, vì các thế lực trên trời sẽ rúng động.
27 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người dùng đại quyền đại vinh mà ngự đến trên đám mây.

VII. Lời Kết

Sự kiện Chúa đến giữa chốn không trung để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian trong khi cả thế gian mãi lo ăn uống cưới gả như thời Nô-ê, lúc trước cơn nước lụt, hoàn toàn khác biệt với sự kiện tận thế là lúc Chúa sẽ cùng với Hội Thánh tái lâm trên đất, sau bảy năm đại nạn, để tiêu diệt các thế lực chống Chúa và những ai không tin nhận Ngài trong thế gian. Sự kiện Chúa đến được Thánh Kinh gọi là “sự chờ đợi sự trông cậy hạnh phước” (Tít 2:13) và được diễn tả cách linh động như sau, trong I Tê-sa-lô-ni-ca 4:15-18:

15 Vả, nầy là điều chúng tôi nhờ lời Chúa mà rao bảo cho anh em: chúng ta là kẻ sống, còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi.
16 Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết.
17 Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn.
18 Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau.

Điềm Chúa đến đã xảy ra y như các lời tiên tri của chính Ngài và Sứ Đồ Phao-lô. Vì vậy, Chúa có thể đến bất kỳ lúc nào để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian, mở đầu cho thời kỳ bảy năm đại nạn.

Điềm Chúa tái lâm trên đất và tận thế sẽ xảy ra sau khi Hội Thánh được Chúa đem ra khỏi thế gian, và sẽ diễn tiến y như đã được Chúa tiên tri trong Khải Huyền từ đoạn 6 đến đoạn 19.

Hiện nay là “thì thuận tiện,” hiện nay là “ngày cứu rỗi” (II Cô-rinh-tô 6:2) cho tất cả những ai muốn thật lòng ăn năn tội, tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ, bằng lòng sống một nếp sống thánh khiết theo Lời Chúa, không còn vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời; để được nhập vào trong Hội Thánh của Chúa và được Ngài cất ra khỏi thế gian trước kỳ đại nạn. Bạn đọc nào cần được hướng dẫn để tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ xin liên lạc với tác giả qua điện thoại hoặc email.

Những ai đã tin nhận sự cứu rỗi của Chúa nhưng chưa từ bỏ tội lỗi cần phải ăn năn, từ bỏ tội thì mới thực sự thuộc về Hội Thánh của Chúa và khi Chúa đến mới được cất lên chốn không trung để gặp Chúa và ở cùng Ngài luôn luôn. Bạn đọc nào đã thật lòng tin nhận Chúa nhưng chưa thể từ bỏ tội lỗi, nay muốn được hướng dẫn cách thức từ bỏ tội lỗi và cách thức sống một nếp sống mới trong Chúa, đắc thắng mọi cám dỗ, xin liên lạc với tác giả qua điện thoại hoặc email.

Huỳnh Christian Timothy
Sa-bát 04.06.2011
tim@timhieutinlanh.net

Tham Khảo và Chú Thích

[1] http://www.religioustolerance.org/end_wrl2.htm

[2] http://www.centuryone.com/hstjrslm.html

[3] Huỳnh Christian Timothy. “Ngày Chúa Chết & Ngày Chúa Phục Sinh.” –  http://tinlanhvietnam.net/node/579

[4] Josephus. “The Wars of the Jews.” VI.9.3 –  http://www.gutenberg.org/ebooks/2850

[5] http://www.sixdaywar.org/content/ReunificationJerusalem.asp

http://www.jewishvirtuallibrary.org/jsource/History/67_War.html

[6] Vì ngày 14.05.2011 đã qua khi bài này được viết cho nên giả thiết 1948 70 không còn hiệu lực