Sự Tiền Định của Đức Chúa Trời và Sự Tự Chọn của Loài Người

7,522 views

Huỳnh Christian Timothy

“Vì Ðức Chúa Trời yêu thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài,
hầu cho hễ ai tin nơi Con ấy không bị hư mất, mà được sự sống đời đời.”
(Giăng 3:16)

“Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời,
tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.
Vì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng con Ngài,
hầu cho con nầy được làm con cả ở giữa nhiều anh em;
còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi,
những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình,
và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh quang.”

(Rô-ma 8:28-30)

Dẫn Nhập

Tiền định có nghĩa là quy định từ trước. Số phận của một người do Đức Chúa Trời tiền định hay do người ấy tự do lựa chọn là một đề tài tranh cãi thần học từ hàng trăm năm nay trong Cơ-đốc Giáo. Nếu Đức Chúa Trời đã tiền định thì loài người không thể tự do lựa chọn. Nếu loài người được tự do lựa chọn thì chính loài người định lấy số phận của mình, và như vậy, không có sự tiền định của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Thánh Kinh dạy rõ về sự tiền định của Đức Chúa Trời và quyền tự do lựa chọn của loài người. Giăng 3:16 dạy về sự tự do lựa chọn của loài người trong khi Rô-ma 8:28-30 dạy về sự tiền định của Đức Chúa Trời.

Làm sao chúng ta có thể dung hòa được hai lẽ thật dường như trái ngược này của Thánh Kinh?

Ý Nghĩa của Sự Cứu Rỗi

Sự cứu rỗi được nói đến trong Thánh Kinh là sự cứu tội nhân ra khỏi quyền lực của tội lỗi và hậu quả của tội lỗi. Quyền lực của tội lỗi là sức mạnh trong tâm linh bắt ép một người phải phạm tội. Hậu quả của tội lỗi là sự chết. Có sự chết thứ nhất và sự chết thứ nhì.

Sự chết thứ nhất có tính cách tạm thời, bao gồm sự chết thuộc thể và sự chết thuộc linh. Sự chết thuộc thể là thể xác bị phân cách với linh hồn và trở về nguyên thể bụi đất còn linh hồn bị tạm giam nơi âm phủ. Sự chết thuộc linh là tâm thần loài người bị phân cách với Thiên Chúa, không còn nhận biết Thiên Chúa, không còn thờ phượng Thiên Chúa.

Sự chết thứ nhì có tính cách vĩnh viễn, bao gồm thể xác đã được phục sinh và linh hồn mãi mãi xa cách Thiên Chúa và phải chịu khổ đời đời trong hỏa ngục.

Ngoại trừ Con Người Jesus, mỗi một người khi được sinh ra trong thế gian đều đã ở trong tình trạng chết thuộc linh lần thứ nhất và sẽ trải qua sự chết thuộc thể để chờ ngày phán xét, đi vào sự chết thứ hai. Nhưng Đức Chúa Trời là tình yêu, bởi lòng thương xót rất lớn của Ngài mà Ngài đã ban cho loài người cơ hội được cứu khỏi quyền lực và hậu quả của tội lỗi. Sự cứu rỗi đó có điều kiện. Điều kiện để được cứu rỗi là thật lòng ăn năn tội, và tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ. Ăn năn tội tức là hết lòng từ bỏ nếp sống tội, không còn sống trong sự phạm tội. Tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ tức là tin rằng Đức Chúa Jesus Christ đã hoàn thành công cuộc chuộc tội cho mình nên mình đã được Đức Chúa Trời tha tội.

Một người sau khi được cứu rỗi, nghĩa là được tha tội và làm cho sạch tội mà trở về với nếp sống tội lỗi thì sẽ bị hư mất đời đời vì không thể nào ăn năn để được tha tội nữa.

Sự Tiền Định Theo John Calvin

John Calvin (10.07.1559 – 27.05.1564), nhà thần học người Pháp thuộc Phong Trào Cải Chánh vào thế kỷ 16, dạy rằng: Từ trước khi sáng thế, Đức Chúa Trời đã tiền định số phận của mỗi người. Sự tiền định này là vô điều kiện, không hề tùy thuộc vào ý chí, sự lựa chọn, năng lực, cá tính, hay tấm lòng của mỗi người nhưng hoàn toàn bởi quyền chỉ định tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời tiền định ai được cứu và ai không được cứu. Những người được cứu là những người được chọn.

Giáo lý của Calvin (Calvinism) dẫn đến những kết luận vô lý như sau:

·         Đức Chúa Trời đã tiền định cho một số ít người được cứu và nhiều người bị hư mất. Kết luận này nghịch lại Thánh Kinh, vì Thánh Kinh dạy rõ:

“Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật”(I Ti-mô-thê 2:4).

“Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Thiên Chúa, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp; tức là sự công bình của Thiên Chúa, bởi sự tin đến Đức Chúa Jesus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết, vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh quang của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jesus Christ”(Rô-ma 3:21-24). (Xin chú ý đến chữ “họ” được dùng thay thế cho chữ “mọi người.”)

·         Đức Chúa Trời đã tiền định một người bị hư mất thì dù người ấy có hết lòng muốn được cứu, hết lòng tin cậy và vâng phục Chúa, người ấy cũng vẫn bị hư mất đời đời trong hỏa ngục. Kết luận này nghịch lại Thánh Kinh, vì Thánh Kinh dạy rõ:

“Vì Ðức Chúa Trời yêu thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin nơi Con ấy không bị hư mất, mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).

·         Đức Chúa Trời đã tiền định một người được cứu thì dù người ấy có sống một nếp sống tội lỗi đến đâu chăng nữa, người ấy cũng được cứu. Kết luận này nghịch lại Thánh Kinh, vì Thánh Kinh dạy rõ:

“Vì chưng những kẻ đã được soi sáng một lần, đã nếm sự ban cho từ trên trời, dự phần về Thánh Linh, Lời lành của Thiên Chúa, và năng lực của đời sau, nếu lại vấp ngã, thì không thể khiến họ lại ăn năn nữa, vì họ đóng đinh Con Đức Chúa Trời trên thập tự giá cho mình một lần nữa, làm cho Ngài sỉ nhục tỏ tường”(Hê-bơ-rơ 6:4-6).

“Hãy cầu sự bình an với mọi người, cùng tìm theo sự nên thánh, vì nếu không nên thánh thì chẳng ai được thấy Chúa(Hê-bơ-rơ 12:14).

Sự Tiền Định Theo Thánh Kinh

Thánh Kinh dạy về sự tiền định của Đức Chúa Trời và giải thích rằng Ngài tiền định theo sự biết trước của Ngài. Nghĩa là, từ trước khi sáng thế, Đức Chúa Trời đã biết hết mọi sự trong mọi nơi, mọi lúc. Dựa vào sự biết trước đó mà Ngài thiết lập và ấn định những điều cần thiết để mọi sự diễn tiến theo thánh ý của Ngài.

Trước hết, Đức Chúa Trời biết trước thiên sứ và loài người mà Ngài dựng nên sẽ sa ngã, phạm tội và Ngài tiền định số phận của những ai phạm tội là sẽ bị hư mất đời đời trong hỏa ngục. Kế tiếp, Đức Chúa Trời biết trước sẽ có một số người sẵn lòng ăn năn tội, vâng phục Ngài nếu Ngài ban cho họ cơ hội, cho nên, Ngài thiết lập chương trình cứu rỗi nhân loại và tiền định cho những ai thật lòng ăn năn tội, tin nhận sự cứu rỗi của Ngài thì họ sẽ được cứu rỗi.

Dù Đức Chúa Trời biết trước chỉ có một số ít người thật lòng ăn năn tội và tin nhận sự cứu rỗi của Ngài nhưng Ngài vẫn ban sự cứu rỗi cho toàn thể nhân loại qua sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ:

“Vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động chúng tôi, và chúng tôi tưởng rằng nếu có một người chết vì mọi người, thì mọi người đều chết, lại Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình” (II Cô-rinh-tô 5:14, 15).

“Ấy chính Ngài làm của lễ chuộc tội lỗi chúng ta, không những vì tội lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội lỗi cả thế gian nữa(I Giăng 2:2).

“Nhưng Đức Chúa Jesus nầy, mà đã ở dưới các thiên sứ một chút, chúng ta thấy Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão vinh hiển tôn trọng. Ấy vậy, bởi ân điển của Thiên Chúa, Đức Chúa Jesus đã vì mọi người nếm sự chết(Hê-bơ-rơ 2:9).

Chính vì Đức Chúa Trời biết trước những ai sẽ tin nhận sự cứu rỗi của Ngài nên Ngài đã chọn họ và đưa họ đến với Đấng Christ để họ được Đức Thánh Linh thánh hóa, biệt riêng làm con dân của Ngài:

“Phi-e-rơ, sứ đồ của Đức Chúa Jesus Christ, gởi cho những người kiều ngụ rải rác trong xứ Bông, Ga-la-ti, Cáp-ba-đốc, A-si và Bi-thi-ni, là những người được chọn, theo sự biết trước của Thiên Phụ, thông qua sự nên thánh bởi thần quyền, đặng vâng phục Đức Chúa Jesus Christ và có phần trong sự rải huyết Ngài: nguyền xin ân điển và bình an thêm lên cho anh em”(I Phi-e-rơ 1:1, 2)!

“Chẳng ai có thể đến với Ta, nếu Cha, là Đấng đã sai Ta, không kéo người. Ta sẽ làm cho người đó sống lại nơi ngày sau rốt”(Giăng 6:44).

Như vậy, Đức Chúa Trời tùy theo sự lựa chọn của mỗi người mà tiền định số phận của họ, từ tuổi thọ của họ trong đời này cho đến số phận chung cuộc của họ trong đời sau:

“Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; số các ngày định cho tôi, đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy(Thi Thiên 139:16).

Sự Tự Do Lựa Chọn của Loài Người

Mặc dù Đức Chúa Trời tiền định số phận của mỗi người nhưng sự tiền định đó dựa trên sự tự do lựa chọn của mỗi người mà Ngài biết trước. Người có quyền tự do lựa chọn là người hoàn toàn không bị giới hạn trong sự lựa chọn của mình. Sự lựa chọn nói đến ở đây là lựa chọn giữa sự ăn năn tội, tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời hoặc không chịu ăn năn tội, không chịu tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Sau khi lựa chọn sự ăn năn tội và tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa trời thì một người phải tiếp tục sự lựa chọn thứ hai, đó là lựa chọn sống một nếp sống thánh khiết, không phạm tội hoặc lựa chọn quay về sống trong tội.

Câu chuyện về cây sự sống và cây biết điều thiện điều ác tiêu biểu cho quyền tự do lựa chọn Đức Chúa Trời ban cho loài người. Sự lựa chọn của một người hoàn toàn do chính người đó chủ động. Ma Quỷ có thể cám dỗ loài người làm ra những lựa chọn sai lầm nhưng Ma Quỷ không thể ép buộc loài người phải lựa chọn theo ý của nó. Bà Ê-va đã chủ động trong sự lựa chọn không tin cậy và không vâng lời Đức Chúa Trời. Con Người Jesus đã chủ động trong sự lựa chọn “không theo ý con mà theo ý Cha” và vâng phục Đức Chúa Trời cho đến chết.

Sự lựa chọn tin cậy và vâng phục Chúa sẽ không bị một sự giới hạn nào, cho dù có bị Ma Quỷ tìm cách gây khó khăn. Sự lựa chọn phạm tội luôn luôn bị giới hạn trong mức độ mà Đức Chúa Trời cho phép, cho dù có được sự tiếp trợ từ Ma Quỷ. Khi cần, Đức Chúa Trời sẽ chấm dứt mạng sống của kẻ ác: “Hỡi Thiên Chúa, kẻ ham đổ máu và người giả ngụy sống chẳng đến được nửa số các ngày định cho mình; Chúa sẽ xô chúng nó xuống hầm diệt vong; Còn tôi sẽ tin cậy nơi Chúa” (Thi Thiên 55:23).

Kết Luận

Sự tiền định của Đức Chúa Trời về số phận của loài người và quyền tự do lựa chọn Ngài ban cho loài người không hề mâu thuẫn lẫn nhau. Trái lại, Đức Chúa Trời dựa trên sự tự do lựa chọn của loài người để tiền định số phận của họ. Đức Chúa Trời là tình yêu, Ngài không hề muốn cho một người nào bị hư mất nên Ngài đã ban sự cứu rỗi cho nhân loại. Bất cứ ai thật lòng ăn năn tội và tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời thì được cứu. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời là công chính, cho nên, Ngài đoán phạt những ai không ăn năn tội, không tin nhận sự cứu rỗi của Ngài. Giáo lý của John Calvin cho rằng Đức Chúa Trời tiền định một số người được cứu và một số người bị hư mất là hoàn toàn sai nghịch với lẽ thật của Thánh Kinh.

Huỳnh Christian Timothy
09.06.2012

Bấm vào nối mạng dưới đây để download bài viết này:
http://www.mediafire.com/view/?5c5u25c18145v3e