Những Lẽ Thật của Lời Chúa Đem Tôi Ra Khỏi Công Giáo

6,480 views

Phạm Đắc Quang

Trước đây tôi là người Công Giáo, một hôm đến thăm cô giáo hồi trung học, tôi được cô nói về Chúa và mời tôi đến dự buổi truyền giảng. Khi mục sư kêu gọi tôi lên tiếp nhận Chúa thì tôi nghĩ tôi đã tin Chúa rồi, trong đầu tôi luôn nhớ tới câu: “Chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm” Ê-phê-sô 4:6. Tôi nghĩ tôi tin vào Chúa, chỉ mình Ngài thôi và đã làm phép rửa nhân danh Ba Ngôi Đức Chúa Trời, chẳng có sự khác biệt nào cả giữa hai giáo hội.

Nhưng sau đó tôi vẫn tham gia một số buổi học Thánh Kinh và mượn sách về đọc, rất nhiều điều khác biệt dần xuất hiện. Tôi cố tìm lại và đọc giáo lý Giáo Hội Công Giáo và sách lịch sử Giáo Hội Công Giáo, thậm chí lên mạng để tìm hiểu “Tin Lành là gì?”

Trước tiên tôi nhận ra là giáo lý Công Giáo chỉ dưa trên một ít trên nền tảng Thánh Kinh còn phần lớn là dựa trên giáo luật, các sắc lệnh, hiến chế, tuyên ngôn. Đây rõ ràng là giáo lý của con người không đến từ Chúa, dù người ta luôn nói Thánh Kinh là lời của Chúa. Và người ta mỗi ngày đẻ ra thêm giáo lý, sắc lệnh mới chồng chất lên đến độ thành một bộ luật và phải học để được phong tiến sỹ luật hội thánh. Trong khi đó chính Lời Chúa là luật pháp người ta không học lại tự bày ra luật pháp để học với nhau và phong học vị cho nhau đến tiến sỹ.

Tạ ơn Chúa đã cứu tôi, Ngài đã làm mềm lòng để tôi đón nhận Chúa và đón nhận lời Ngài. Càng đọc Thánh Kinh tôi càng hiểu rõ về Chúa. Một điều làm tôi thức tỉnh là mọi người đều nói tin Chúa nhưng tin chúa là tin cái gì. Tôi được Chúa nhắc nhở trong Hê-bơ-rơ 11: “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài, vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài”. Tin Chúa, đồng đi với Chúa, đến gần Ngài là tin Chúa thực hữu, thực tồn tại trên cuộc đời này và trong lòng mình, trên cuộc đời mình.

Một điều cơ bản nữa là tin vào chính Chúa chứ không phải vào tổ chức giáo hội con người. Chính Chúa là nền tảng, không phải là Phi-e-rơ hay một vị giáo chủ nào cả: “Hãy châm rễ và lập nền trong Ngài, lấy đức tin làm cho bền vững, tùy theo anh em đã được dạy dỗ, và hãy dư dật trong sự cảm tạ” Cô-lô-se 2:7. Hội Thánh cũng vậy nếu không đặt nền tảng chính Chúa, và chính Chúa làm đầu Hội Thánh thì Hội Thánh chỉ mỗi ngày đi lệch lạc con đường của Chúa và đánh mất đức tin vào Chúa mà thôi.

Tin vào Chúa tức là phải có mối tương giao với Chúa qua việc cầu nguyện. Đọc kinh và đi lễ không giúp ích gì, vì sau khi đi lễ và đọc kinh về người ta vẫn như cũ, vẫn phạm tội, vẫn độc ác với anh em, chỉ khi đọc Thánh Kinh được chính lời Chúa dạy bảo người ta làm theo thì mới có phước, làm thay đổi chính mình, trở nên giống Chúa hơn. Chỉ khi có mối tương giao với Chúa bằng việc cầu nguyện người ta mới nhận sức lực quyền năng của Chúa, mà tôi đang từng ngày cảm nghiệm và nghe ngóng Chúa phán bảo và nghe ngóng ơn phước Chúa xuống cho tôi. Theo tôi nghĩ, đức tin là một thực nghiệm, một sự cảm nhận phải thực hành phải cảm nhận chứ không phải học để biết về triết lý về các giá trị triết học mà tôi đã từng bị sa vào. Phải thực hành chứ không phải học để cho biết giáo lý ấy nói gì như người ta học triết học trong trường học.

Tôi học biết cách cầu nguyện, không phải cầu nguyện chỉ là xin ơn, nhưng trước tiên là tạ ơn, cảm tạ về tất cả những gì Chúa ban cho mình, dù là thuận cảnh hay nghịch cảnh, cầu thay cho mọi người sau đó là trình dâng những nhu cầu, những nan đề cho Chúa, xin Chúa giải quyết. Chính việc cầu nguyện là nói chuyện, trình dâng và phó thác công việc của mình cho Chúa, là bí quyết giúp tôi biết cầu nguyện, giúp tôi cầu nguyện khắp mọi nơi, lúc nào tôi cũng có thể cầu nguyện được.

Chính lời Chúa làm thay đổi cuộc đời, thay đổi suy nghĩ lối sống, tôi vui vẻ và bình an,vì nếu không đọc Thánh Kinh thì tôi chưa biết về sự dạy dỗ của Chúa; nhưng lời Chúa đã được ghi vào trong lòng mình, khiến tôi phải dè chừng không dám phạm tội. Những lúc yếu lòng muốn làm những điều theo xác thịt tôi nghĩ giá mà tôi không biết gì về lời Chúa thì có phải sung sướng không, nhưng chính lời Chúa và ơn Chúa đã kéo tôi trở lại.

Chính lúc làm theo lời Chúa tôi được bình an, đôi lúc có những ứng xử xã hội vì theo lời Chúa tôi phải thiệt thòi, nhưng tôi luôn nghĩ không phải cái tức thời nhưng là cái mai hậu Chúa sẽ ban cho tôi điều khác, Chúa sẽ ban cho tôi hơn cả những cái người ta lấy đi hay làm hại tôi và hơn hết đó là phần thưởng nước trời.

Chính lúc tôi tìm kiếm Chúa trong lời Ngài, tôi được chính lời Chúa giải đáp trước là cho tôi và sau nữa là cho gia đình tôi lý do tại sao tôi lại bỏ đạo, tức là bỏ Đạo Công Giáo.

Tôi xin xác quyết là tôi không bỏ Chúa nhưng tôi từ bỏ giáo hội tự xưng là giáo hội của Chúa nhưng không làm theo lời Chúa.

Chính lúc đọc Thánh Kinh tôi mới tránh việc thờ hình tượng mà trong Mười Điều Răn Giáo Hội Công giáo bỏ đi điều thứ hai và tách điều thứ mười thành hai điều cho đủ mười điều răn, Xuất Ê-dip-tô ký 20:3-17. Người Công Giáo không đọc Thánh Kinh, chỉ được nghe một khúc hay một đoạn ngắn trong Thánh Kinh mà thôi chứ không đọc toàn bộ cuốn Thánh Kinh. Mà Thánh Kinh là giao ước, có ai ký hợp đồng mà không đọc kỹ từng chữ, từng điều khoản không, có ai phân tích một tác phẩm văn học mà không đọc toàn bộ tác phẩm thì mới phân tích, đánh giá hay nhận xét . Nếu chỉ đọc một đoạn thì sẽ chỉ là những đánh giá thiên kiến, thiếu sót và sai lạc nữa.

Sau đây là những điều tôi tìm thấy trong lời Chúa đã giải đáp thắc mắc về niềm tin của tôi.

I. ĐỐI VỚI CHÚA

1. Chỉ có Chúa Jesus Christ là đấng trung gian giữa Thiên Chúa và con người:

“Chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung Bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jesus Christ”.1 Ti-mô-thê 2,5

“Đức Chúa Jesus Christ là Đấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa, Ngài đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho chúng ta” Roma 8,34

Phải gắn kết với Chúa không phải con người

“Ta là cây nho, các con là cành. Ai cứ ở trong Ta, và Ta trong người ấy thì sinh ra nhiều quả, vì ngoài Ta các con không làm gì được”. Giăng 5,15

“Hãy đâm rễ, lập nền trong Ngài, hãy mạnh mẽ trong đức tin như anh em đã được dạy dỗ, và càng gia tăng trong sự cảm tạ”. Cô-lô-se 2, 7

“Anh em phải kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em, phục vụ Ngài, gắn bó với Ngài và nhân danh Ngài mà thề nguyện”. Phục truyền luật lệ ký 10, 20 ; 11,22 ; 13,4

Chỉ có Chúa là Đấng cứu rỗi duy nhất

“Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác, vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta nhờ đó mà được cứu”. Công vụ các sứ đồ 4, 12

Không được thờ lạy bất cứ loài thọ tạo nào, kể cả thiên sứ, không thờ hình tượng, dù là hình tượng Chúa vì không ai thấy Chúa

“Con không làm cho mình một hình tượng nào theo hình dạng của những vật trên trời cao, hoặc trong nước dưới mặt đất. Con không được cúi lạy trước các hình tượng đó hay phụng thờ chúng…”. Xuất Ai Cập ký 20, 4-5

“Họ đã đổi vinh quang của Đức Chúa Trời bất diệt để lấy hình tượng của loài người hư nát, hoặc của chim muông, thú vật, hay loài bò sát”. Rô-ma 1,23

“Đừng để bị lừa mà mất phần thưởng bởi những kẻ cố làm bộ khiêm nhường và thờ lạy các thiên sứ”. Cô-lô-se 2, 18

“Họ không liên hệ chặt chẽ với Đầu để nhờ Ngài mà toàn thân được nuôi dưỡng, được kết hợp với nhau bởi những khớp xương, dây liên kết, và tăng trưởng theo ý muốn của Đức Chúa Trời”. Cô-lô-se 2,19

“Tôi phủ phục dưới chân thiên sứ để thờ lạy, nhưng thiên sứ bảo: “Đừng làm như vậy, ta là bạn đồng lao với ngươi và các anh em ngươi, là những người giữ lời chứng của Đức Chúa Jesus. Hãy thờ lạy Đức Chúa Trời. Vì lời chứng của Đức Chúa Jesus là tinh thần của lời tiên tri”. Khải huyền 19,10

“Vậy, đã là dòng dõi của Đức Chúa Trời, thì chúng ta đừng nghĩ rằng Đấng thiêng liêng giống như hình tượng bằng vàng, bạc, hay đá do nghệ thuật và trí tưởng tượng của con người làm ra”. Công vụ các sứ đồ 17,29

“Chớ làm cho mình một hình tượng mang hình ảnh của bất cứ vật gì mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã cấm anh em. Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời  của anh em là một đám lửa thiêu đốt và là Đức Chúa Trời kỵ tà”. Phục truyền luật lệ ký 4, 23-24

“Vì anh em không thấy một hình dạng nào trong ngày Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán với anh em từ giữa đám lửa tại Hô-rếp”. Phục truyền luật lệ ký 4, 15

2. Chỉ có Kinh Thánh có thẩm quyền tối thượng

Vì là Lời của Đức Chúa Trời

“Cả Kinh Thánh đều được Đức Chúa Trời cảm thúc, có ích cho sự dạy dỗ, khiển trách, sửa trị và huấn luyện trong sự công chính”. 2 Ti-mô-thê 3,16

“Vì không có lời tiên tri nào đến bởi ý người, nhưng người ta được Đức Thánh Linh cảm thúc nói ra từ Đức Chúa Trời”. 2 Phi-e-rơ 1, 21

“Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống động và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, xuyên thấu đến nỗi phân chia hồn với linh khớp với tủy, phán đoán các tư tưởng  và ý định trong lòng”. Hê-bơ-rơ 4,12

“Lấy lòng nhu mì tiếp nhận lời đã trồng trong lòng anh em, là lời có thể cứu chuộc linh hồn anh em”. Gia-cơ 1,21b

“Anh em được tái sinh không phải bởi hạt giống dễ hư hoại nhưng bởi hạt giống không hề hư hoại, đó là lời hằng sống và bền vững của Đức Chúa Trời” 1Phi-e-rơ 1,23

“Lời Chúa tồn tại đời đời. Lời đó là tin lành đã được công bố cho anh em” 1Phi-e-rơ 1,25

Truyền thống tông đồ chỉ xuất phát từ các tông đồ là những người  được chọn bởi chính Chúa Giêsu Cơ đốc, truyền thống này chỉ có thể tìm thấy trong Kinh Thánh và được viết bởi các tông đồ:

“Tôi khen anh em vì hay nhớ đến tôi trong mọi dịp, và lấy lòng trung tín mà giữ những điều tôi đã dạy dỗ anh em”1 Cô rinh tô 2, 5

“Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời truyền cho anh em một tin lành nào khác với tin lành chúng tôi đã truyền cho anh em , thì người ấy đáng bị nguyền rủa” Ga la ti 1, 8

“Hỡi anh em, vậy thì hãy đứng vững, hãy vâng giữ những điều dạy dỗ mà chúng tôi đã truyền cho anh em, hoặc bằng lời nói, hoặc bằng thơ từ của chúng tôi” 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2,15

Giáo hoàng không phải là tông đồ của Chúa Giêsu: Sứ đồ là người cùng sống với Chúa và dấu hiệu một sứ đồ là làm phép lạ.

“Vậy trong những người từng ở với chúng ta trong suốt thời gian Chúa là Đức Chúa Jesus đi lại giữa chúng ta”. Công vụ 1,21

“Những dấu hiệu của một sứ đồ đã được thể hiện giữa anh em rồi: nào là sự chịu đựng, nào là các dấu lạ, các phép màu, và các quyền năng” 2 Cô-rinh-tô 12,12

Giáo huấn của giáo hòang không có thẩm quyền tông đồ, vì Kinh Thánh là giao ước không ai được thêm vào hay bớt đi, và đức tin truyền cho các sứ đồ một lần đủ cả không thêm hay bớt điều gì cả.

“Khi một giao ước đã được lập dù là của con người, thì không một ai được quyền hủy bỏ hay thêm bớt điều gì”. Ga-la-ti 3, 15

“Anh em đừng thêm, đừng bớt điều gì mà tôi truyền cho anh em, nhưng phải giữ các điều răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mà tôi đã truyền cho anh em”. Phục truyền luật lệ ký 4, 2
“Tôi nghĩ cần viết để khích lệ anh em chiến đấu vì đức tin, là đức tin truyền cho các thánh đồ một lần đủ cả”. Giu-đê 1,3

“Đây là thư thứ hai tôi viết cho anh em…để khắc ghi những lời tiên báo của các nhà tiên tri thánh cũng như những điều răn của Chúa và cứu Chúa  chúng ta do các sứ đồ truyền lại”. 2 Phi-e-rơ 3,1-2

“Về phần các con, hãy giữ điều các con đã nghe từ ban đầu ở trong các con. Nếu điều đã nghe từ ban đầu luôn ở trong các con thì các con sẽ ở trong Con và trong Cha”. 1 Giăng 2, 24

“Nếu ai thêm gì vào những lời này, thì Đức Chúa Trời sẽ thêm cho người ấy những tai họa đã ghi trong sách này. Còn nếu ai bớt điều gì trong các lời của sách tiên tri này, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần của người ấy về cây sự sống và thành thánh đã được ghi trong sách này” Khải huyền 22,12

Chúa có giao quyền tha tội cho các sứ đồ không theo Giăng 20, 23: Quyền công bố phúc âm là nếu ai tin thì họ được cứu và ai không tin thì tội lỗi họ không được tha và họ đã từ chối sự sống đời đời.

“Hầu cho bởi đức tin nơi ta, họ nhận được sự tha tội và hưởng phần gia tài cùng với các thánh đồ” Công vụ các sứ đồ 26, 18b

“Nhưng vì anh em đã từ chối, và tự xét mình không xứng đáng nhận sự sống đời đời”. Công vụ các sứ đồ 13, 46

“Ai tin Con thì được sự sống đời đời, ai không tin Con  thì chẳng kinh nghiệm được sự sống đâu, nhưng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người ấy”. Giăng 3,36

Chúa ban cho Hội Thánh quyền buộc và mở trong Ma-thi-ơ 18,18; Mt 16,19: Theo Ma-thi-ơ 18 câu 15 đến 17 nói rõ về cách xử lý với anh em phạm tội. Nếu họ có lỗi thì gặp riêng nói cho họ biết , nếu không nghe thì gọi thêm một hai người nữa , nếu lại không nghe thì trình với hội thánh, nếu còn không nghe nữa thì hãy xem như người ngoại và kẻ thu thuế. Đó là quyền xử sự với anh em phạm lỗi. Các sứ đồ đã thi hành quyền này được ghi lại trong Kinh Thánh là tùy theo tội nhân ăn năn hay không ăn năn sau khi khuyên bảo kẻ theo tà giáo một hai lần rồi thì lánh họ, phó cho quỉ sa tan, người như thế thì tự đoán xét mình và coi như kẻ chưa tin Chúa . Chìa khóa nước trời trong câu 19 có nghĩa là giao giảng tin lành, phúc âm, vì Chúa quở trách người Pha-ri-si :”Vì các ngươi đóng cửa thiên đàng trước mặt người ta; chẳng những chính các ngươi đã không vào mà lại còn ngăn cản những ai muốn vào nữa”. Ma-thi-ơ 23, 13.

“Vì có kẻ ăn nằm với vợ kế của cha mình…tôi đã lên án kẻ làm điều ấy, như thể tôi đang có mặt tại đó….Chúng ta phó kẻ như thế cho satan hủy hoại phần thân xác để phần tâm linh được cứu trong ngày của Chúa”. 1 Cô-rinh-tô 5, 1-5

“Có người vì đã chối bỏ lương tâm đó mà sụp đổ đức tin, trong số đó có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đờ-ri-a mà ta đã phó mặc cho satan để họ học tập đừng phạm thượng nữa”. 1 Timô-thê 1, 19-20

“Sau khi đã khiển trách kẻ kẻ gây bè phái một đôi lần rồi thì hãy xa lánh họ, vì con biết rằng kẻ cứ lầm lạc và phạm tội như thế, thì đã tự kết án mình rồi”. Tít 3,10-11

Chúa lập hội thánh trên nền tảng nào?: Trên lời tuyên xưng của Phi-e-rơ” Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” Ma-thi-ơ 6, 15:

“Vì chẳng ai có thể đặt một nền móng khác, ngoài nền đã được đặt là Đức Chúa Jesus Christ”. 1 Cô-rinh-tổ, 11

“Ngài là đầu của thân thể, tức là hội thánh”. Cô-lô-se 1, 18

“Cũng như đấng Christ là đầu hội thánh, Hội Thánh là thân thể Ngài và chính Ngài là cứu Chúa của Hội Thánh”. Ê-phê-sô 5,23

“Hòn đá bị thợ xây loại ra đã trở nên đá góc nhà” 1 Phi-e-rơ 2, 7

“Tất cả  cùng uống một thức uống thiêng liêng, vì họ uống nơi một tảng đá thiêng liêng đi với họ, tảng đá ấy chính là Đấng Christ’ 1 Cô-rinh-tô 10, 4

“Ngài là hòn đá bị các ông là những thợ xây nhà loại ra, nhưng lại trở nên hòn đá góc nhà”. Công vụ các sứ đồ 4, 11

“Anh em được xây dựng trên nền các sứ đồ và các nhà tiên tri mà chính Đấng Christ Jesus là đá góc nhà” E-phê-sô 2, 20

Chúa là đá tảng:

Phục truyền 32,4 ; 32, 18
Samuen 23,3
Thi thiên 18, 31 ; 42,9 ; 62,2 ; 78,35 ; 95,1
Ha ba cuc 1,12
Esai 28,16

3. Chỉ có đức tin con người được cứu

Sự cứu rỗi là sự ban cho không của Đức Chúa Trời không do công đức của người ta.

“Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều này không đến từ anh em mà là tặng phẩm của Đức Chúa Trời, cũng không do việc làm của anh em, để không ai có thể tự hào”. Ephê-sô 2, 8-9

“Anh em nào muốn được xưng công chính bởi luật pháp thì đã lìa khỏi Đấng Christ, đánh mất ân điển rồi”. Ga-la-ti 5,4

“Vì chúng ta tin rằng  một người được xưng công chính  bởi đức tin  chứ không bởi việc làm theo pháp luật” Rô-ma 3,28.

“Hết thảy  các đấng tiên tri đều làm chứng nầy về Ngài rằng hễ ai tin Ngài thì được sự tha tội vì danh Ngài”. Công vụ các sứ đồ 10,43

“Vậy hỡi anh em , khá biết rằng nhờ Đấng đó mà sự tha tội được rao truyền cho anh em, lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công chính về mọi điều theo theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công chính”. Công vụ các sứ đồ 13,38-39

“Ngài chẳng phân biệt chúng ta với người ngoại đâu, vì đã lấy đức tin khiến cho long họ tinh sạch” Công vụ các sứ đồ 15, 9

“Chúng ta tin rằng  nhờ ơn Đức Chúa Jesus, chúng ta được cứu cũng như người ngoại vậy”. Công vụ các sứ đồ 15,11

“Vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà được kể là công chính trước mặt Ngài, vì nhờ luật pháp ngưới ta nhận biết tội lỗi”. Rô-ma 3,20

“Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Đức Chúa Trời, nhờ ân điển Ngài, bởi sự cứu chuộc trong Đấng Christ Jesus, họ được xưng công chính mà không phải trả một giá nào. Đức Chúa Trời đã lập Ngài làm sinh tế chuộc tội cho những ai có đức tin trong  Ngài”. Ro-ma 3,23-25

“Vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, để mọi người tin đều được xưng công chính”. Rô-ma 10,4

“Vậy nếu miệng anh em xưng Đức Chúa  Jesus là Chúa, và lòng anh em tin rằng  Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ cõi chết sống lại thì anh em sẽ được cứu. Vì ai tin trong lòng thì sẽ được xưng công chính, ai tuyên xưng nơi miệng thì được cứu rỗi”. Rô-ma 10, 9-10

“Chúng tôi biết rằng một người được xưng công chính không phải nhờ vào những công việc của luật pháp mà bởi đức tin trong Đức Chúa Jesus Christ” Ga-la-ti 2, 16

“Không phải bởi việc công chính chúng ta đã làm, nhưng bởi lòng thương xót của Ngài, qua việc thanh tẩy của sự tái sinh và đổi mới của Đức Thánh Linh, là Đấng mà Ngài đã tuôn đổ dồi dào trên chúng ta bởi Đức Chúa Jesus Christ, Cứu Chúa chúng ta, để chúng ta nhờ ân điển Ngài mà được xưng công chính, trở nên người  thừa kế niềm hy vọng  về sự sống đời đời” Tit 3,5-7

“Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta, đã gọi chúng ta bằng sự kêu gọi thánh, không phải do việc làm của chúng ta, nhưng theo mục đích riêng của Ngài và ân điển mà Ngài ban cho chúng ta từ muôn đời trước trong Đấng Christ Jesus”. 2 Ti-mô-thê 1, 9

Không phải ai tin vào Chúa rồi cứ phạm tội mà được cứu: Vì con cái của Đức Chúa Trời thì không phạm tội và người thuộc về Chúa thì không làm điều bất chính

“Ai do Đức Chúa Trời sinh ra thì không phạm tội, vì hạt giống của Đức Chúa Trời ở trong người ấy, người ấy không thể cứ phạm tội vì đã được Đức Chúa Trời sinh ra” 1 Giăng 3,9

“Chúa biết những người thuộc về Ngài và người nào kêu cầu danh Chúa thì phải tránh xa điều bất chính” 2 Ti-mô-thê 2,19

Làm việc lành vì nhờ việc lành mà đức tin được trọn. Đức tin không có hành động là đức tin chết. Đức tin cần được thể hiện bằng hành động, không phải làm việc công đức để mua chuộc nước trời mua sự cứu rỗi của Chúa. Chính Chúa sẽ thấy hành động của con người có xuất phát từ tấm lòng không hay là hành động giả hình để được khen ngợi. Nếu nhờ cậy vào việc công đức thì tự từ chối ân điển cứu chuộc của Chúa Jesus rồi.

“Chẳng phải Ap-ra-ham, tổ phụ chúng ta, đã được xưng công chính bởi hành động khi ông  dâng con mình là I-sác trên bàn thờ sao?”. Gia-cơ 2,21

“Đức tin đi đôi với hành động, và nhờ hành động mà đức tin trở nên trọn vẹn”. Gia-cơ 2,22

“Cũng vậy, chẳng phải kỹ nữ Ra-háp đã được xưng công chính bởi hành động , khi bà tiếp rước các sứ giả và đưa họ đi bằng một con đường khác sao?”. Gia-cơ 2,24

“Đức tin cũng vậy, nếu đức tin không có hành động thì tự nó chết”. Gia-cơ 2,17

“Anh em thấy đó, người ta được xưng công chính bởi hành động chứ không chỉ bởi đức tin mà thôi”. Gia-cơ 2,24

Chúng ta được cứu nhờ ân điển của Chúa. Chúng ta được thưởng hay bị phạt do những điều chúng ta đã làm ở trên đất

“Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều này không đến từ anh em mà là tặng phẩm của Đức Chúa Trời, cũng không do việc làm của anh em, để không ai có thể tự hào” Ê-phê-sô 2, 8-9

“Vì tất cả chúng ta đều phải trình diện trước tòa án Đấng Christ để mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hoặc ác mình đã làm lúc còn trong than xác” 2 Cô-rinh-tô 5, 10

“Nầy ta đến mau chóng, đem phần thưởng theo với ta, để thưởng cho mỗi người tùy theo việc họ đã làm” Khải huyền 22,12

4. Chỉ do ân điển của Chúa con người được cứu

Chỉ có Chúa là Đấng tha tội, nhờ ân điển của Ngài mà ta được tha tội, được cứu, được chữa lành.

“Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín công chính sẽ tha tội cho chúng ta và tẩy sạch chúng ta khỏi mọi điều bất chính”. 1 Giăng 2,9

“Nếu chúng ta bước đi trong ánh sáng, cũng như chính Ngài ở trong ánh sáng, thì chúng ta được tương giao với nhau, và huyết của Đức Chúa Jesus, Con Ngài, tẩy sạch mọi tội lỗi chúng ta” 1 Giăng 1,7

“Hỡi các con bé nhỏ của ta, ta viết cho các con những điều này để các con không phạm tội. Nhưng nếu có ai phạm tội thì chúng ta có Đấng biện hộ với Đức Chúa Cha là Đức Chúa Jesus Christ, Đấng công chính. Chính Ngài là tế lễ chuộc tội chúng ta, không những vì tội của chúng ta mà thôi, nhưng còn vì tội  của cả thế gian nữa” 1 Giăng 2, 1-2

“Tât cả các nhà tiên tri đêu làm chưng răng ai tin Ngài thì nhơ danh Ngài đươc tha tôi”Công vụ các sư đô 10,43

“Không phải nhờ vào những vật dễ hư hoại như bạc hoặc vàng, mà anh em được chuộc khỏi lối sống phù phiếm từ tổ tiên mình truyền lại, nhưng bởi huyết báu của Đấng Christ, như huyết  của Chiên Con không khuyết tật, không tì vết đã được định sẵn từ trước khi tạo dựng vũ trụ” 1 Phi-e-rơ 1, 18-20

“Sao người này nói như vậy? Thật là phạm thượng! Ngoài Đức Chúa Trời , còn ai có thể tha tội được?” Mác 2,7

“Vì trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội theo sự phong phú ân điển Ngài” E-phê-sô 1, 7

“Hãy ăn năn, mỗi người phải nhân danh Đức Chúa Jesus nhận báp-têm để được tha tội mình rồi sẽ nhận lãnh quà tặng là Đức Thánh Linh”. Công vụ các sứ đồ 2, 38

“Anh em đã bởi phép báp têm được chôn với Ngài, thì cũng được sống lại với Ngài bởi đức tin trong quyền phép của Đức Chúa Trời, là Đấng đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại….vì đã tha thứ hết mọi tội lỗi chúng ta”. Cô-lô-se 2, 12-13

“Vậy, hãy ăn năn việc ác của anh và cầu nguyện với Chúa, để may ra Ngài sẽ tha thứ ý tưởng ấy trong lòng anh” Công vụ các sứ đồ 8, 22

“Con đã thú tội cùng Chúa, không giấu gian ác con; Con nói:” Con sẽ xưng các sự vi phạm con với Đức Giê-hô-va, và Chúa tha tội cho con”. Thi thiên 32,5

“Ngài có thể cứu toàn vẹn  những người nhờ Ngài mà đến gần Đức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những người ấy”. Hê-bơ-rơ 7, 25

“Ngài dâng chính mình Ngài làm sinh tế  một lần đủ cả” Hê-bơ-rơ 7, 27

“Ngài đã bước vào nơi Chí Thánh một lần đủ cả, không dâng máu dê đực và bò con, nhưng dâng chính huyết mình để đem đến sự cứu chuộc đời đời cho chúng ta”. Hê-bơ-rơ 9,12

“Ngài mang tội lỡi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, để chúng ta chết đối với tội lỗi và sống cho sự công chính, nhờ những vết thương của Ngài mà mà anh em được chữa lành” 1 Phi-e-rơ 2,24

Ân điển cứu những ai tin Ngài khi còn đang sống ở trên đất, khi chết hoặc xuống âm phủ hoặc lên thiên đàng, không có luyện ngục, những người còn sống trên đất không thể dùng công đức để mua chuộc sự cứu rỗi cho người thân ở âm phủ.

“Qủa thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi pa-ra-đi”Lu-ca 23,43

“Kẻ nào không được biên vào sách sự sống đều bị ném xuống hồ lửa”. Khải huyền 20,15

“Đọan, sự chết và âm phủ bị quăng xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai”. Khải huyền 20,10

“Như mây tan và biến mất, người xuống âm phủ không còn trở lên được nữa. Họ không trở về nhà mình nữa, nơi họ ở chẳng còn ai biết đến”. Gióp 7,9-10

“Họ sẽ chẳng bao giờ được dự phần gì trong mọi việc xảy ra dưới ánh mặt trời”. Truyền đạo 9,6

“Hơn nữa, có một vực sâu lớn được phân định giữa chúng ta với con đến nỗi ai muốn từ đó qua đây cũng không được”. Lu-ca 16,26

“Không ai chuộc được anh em mình hoặc trả giá chuộc người ấy nơi Đức Chúa Trời”. Thi thiên 49, 7

“Vì giá chuộc mạng sống quá đắt, người ấy không thể trả nổi”. Thi thiên 49, 9

II. ĐỐI VỚI ANH EM: Nếp sống của tín đồ

1. Hãy bỏ con người cũ mặc lấy con người mới

“Chớ nói dối nhau vì đã lột bỏ người cũ cùng các công việc của nó mà mặc lấy người mới, là người đang được đổi mới trong nhận thức theo hình ảnh Đấng tạo dựng người ấy”
Co-lo-se 3, 9-10

“Chớ lấy ác trả ác cho ai, phải chăm tìm điều thiện trước mặt mọi người. Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa thuận với mọi người. Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi ơi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường  cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời, vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng” Rô-ma 12,17-19

“Phàm những kẻ tà dâm, kẻ thờ hình tượng , kẻ ngoại tình, kẻ làm dáng điệu, kẻ đắm nam sắc, kẻ trộm cướp, kẻ hà tiện kẻ say sưa, kẻ chửi rủa, kẻ chắt bóp đều chẳng được hưởng nước Đức Chúa Trời đâu”. 1 Cô-rinh-tô 6, 10

“Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình, kêu rêu, mắng nhiếc, cùng mọi điều hung ác. Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy long thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy”. Ê-phê-sô 4,31-32

“Đừng say rượu , vì rượu xui cho luông tuồng, nhưng phải đầy dẫy Đức Thánh Linh”. Ê-phê-sô 5,18

“Chớ dùng men cũ là men hiểm độc và gian ác, mà hãy dùng bánh không men của sự thành thật và chân lý” 1 Cô-rinh-tô 5,8

2. Mặc lấy con người mới

“Trái của Thánh Linh là yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, khiêm nhu, tiết độ”. Ga-la-ti 5,22

“Hãy  vui mừng trong hy vọng, kiên nhẫn trong hoạn nạn, bền lòng mà cầu nguyện” Ro-ma 12,12

“Vì trái của ánh sáng là mọi điều nhân từ, công chính và chân thật” Ê-phê-sô 5,9

“Hãy bước đi trong sự yêu thương “ Ê-phê-sô 5, 2

“Đừmg làm điều gì vì lòng ích kỷ, hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, xem người khác như tôn trọng hơn mình”. Phi-líp 2, 3

“Chúa biết những ai thuộc về Ngài và người nào kêu cầu danh Ngài thì phải tránh xa điều bất chính” 2 Ti-mô-thê 2,19

“Mọi người phải mau nghe, chậm nói, chậm giận, vì cơn giận của loài người không thực hiện sự công chính của Đức Chúa Trời”. Gia-cơ 1,19-20

“Vậy, hãy loại bỏ mọi điều ô uế và gian ác đang lan tràn, lấy long nhu mì tiếp nhận lời đã trồng  trong anh em , là lời có thể cứu chuộc anh em”. Gia-cơ 1,21

“Ai không vấp phạm trong lời nói, đó là người trọn vẹn, có thể kiềm chế được cả thân thể mình”. Gia-cơ 3,2

“Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ân điển cho người khiêm nhường’ Gia-cơ 4,6

“Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho người khiêm nhường” 1 Phi-e-rơ 5,5

“Khi bị nguyền rủa, Ngài không nguyền rủa lại, lúc chịu đau khổ, Ngài không hề hăm dọa, nhưng phó thác chính mình cho Đấng phán xét công minh “. 1 Phi-e-rơ 2, 23

“Đừng phiền trách nhau, để anh em khỏi bị đoán xét, kìa Đấng phán xét đang đứng trước cửa”. Gia-cơ 5,9

“Đừng nói xấu nhau”. Gia-cơ 4,11

“Vậy, ai biết điều tốt cần phải làm mà không làm, thì phạm tội”. Gia-cơ 4,17

“Đừng thề gì hết” Ma-thi-ơ 5,34

“Đừng xét đoán ai để các con khỏi bị xét đoán. Vì các con xét đoán họ thế nào thì họ cũng xét đoán các con thế ấy, các con lường cho họ mực nào thì họ sẽ lường cho các con mực ấy’ Ma-thi-ơ 7,1

“Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chiều nhau, dùng dây hòa bình mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh”. E-phê-sô 4,2

“Đừng chống cự kẻ ác. Trái lại, nếu ai vả má bên phải, hãy đưa luôn má bên kia cho người ấy, nếu ai muốn kiện con để lấy áo ngoài, hãy cho người ấy luôn áo trong; Nếu ai bắt con đi một dặm, hãy đi với người ấy hai dặm. Ai xin, hãy cho, ai mượn của con thì đừng từ chối. Ma-thi-ơ 5, 39-42

“Hãy thương yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các con” Ma-thi-ơ 5, 44

“Nếu các con tha lỗi cho người ta, thì Cha các con ở trên trời cũng sẽ tha thư cho các con” Ma-thi-ơ 6, 14

“Khi con làm việc từ thiện, đừng cho tay trái biết tay phải làm gì để việc từ thiện con được kín đáo, và Cha con, Đấng thấy trong nơi kín đáo, sẽ ban thưởng cho con” Ma-thi-ơ 6, 3-4

“Mọi người phải vâng phục các đấng cầm quyền trên mình, vì chẳng có quyền nào mà không đến bởi Đức Chúa Trời, các quyền bởi Đức Chúa Trời chỉ định”. Ro-ma 13, 1

“Hãy trả cho mọi người điều mình mắc nợ: nộp thuế cho kẻ mình phải nộp, đóng lợi tức cho người mình phải đóng, sợ kẻ mình phải sợ, tôn trọng người đáng tôn trọng” Rô-ma 13, 7

“Đừng mắc nợ ai điều gì, ngoại trừ món nợ yêu thương nhau, vì ai yêu người lân cận mình là đã làm trọn luật pháp” Ro-ma 8,8

“Đấng xét đoán tôi chính là Chúa. Vậy chớ xét đoán quá sớm, hãy đợi Chúa đến, Ngài sẽ đưa ra ánh sáng những gì hiện đang che giấu trong bóng tối, và phơi bày những mưu định trong lòng. Lúc ấy, mỗi người sẽ nhận sự khen ngợi từ Đức Chúa Trời” 1 Cô-rinh-tô 4, 4-5

Bổn phận của các thành viên trong gia đình

“Hỡi kẻ làm vợ, phải vâng phục chồng mình như vâng phục Chúa”. Ê-phê-sô 5,22

“Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội Thánh, phó chính mình vì Hội Thánh”. Ê-phê-sô 5,25

“Chồng phải làm hết bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng như vậy. Vợ không có quyền tự chủ về thân mình, bèn là chồng, chồng cũng như vậy, không có quyền tự chủ về thân mình, bèn là vợ. Đừng từ chối nhau” 1 Cô-rinh-tô 7,3-5
 
“Hỡi kẻ làm con cái, hãy vâng phục cha mẹ mình trong Chúa, vì điều đó là phải lắm”. Ê-phê-sô 6,1

“Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó”. Ê-phê-sô 6, 4

3. Tội lỗi từ lời nói

“Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em nhưng khi đáng nói hãy nói vài lời lành giúp ơn cho và có ích  lợi cho kẻ nghe đến” Ê-phê-sô 4,29

“Phải tránh sự tranh cãi về chữ nghĩa, đó là điều vô bổ, chỉ làm tổn hại cho người nghe mà thôi”. 2 Ti-mô-thê 2, 14

“Hãy tránh những lời nhảm nhí phàm tục, vì những kẻ ăn nói như thế sẽ càng ngày càng tiến sâu vào con đường không tin kính”. 2 Ti-mô-thê 2,16

“Từ một miệng mà ra cả sự chúc tụng lẫn nguyền rủa sao? Thưa anh em của tôi, đừng như vậy” Gia –cơ 3,10

“Ai muốn yêu sự sống và thấy những ngày tốt đẹp, thì giữ lưỡi mình khỏi những điều ác, và môi mình khỏi lời nói xảo quyệt. Hãy lánhnhững điều dữ, làm điều lành, tìm sự hòa bình mà đuổi theo” 1 Phi-e-rơ 3, 10-11

“Hãy từ chối những cuộc tranh luận điên dại và ngu xuẩn, vì như con biết, chúng chỉ sinh ra sự cãi cọ mà thôi. Đầy tớ Chúa không được ham tranh cãi, nhưng phải thân thiện với mọi người, có tài dạy dỗ, nhịn nhục”. 2 Ti-mô-thê 2, 23-24

“Những ai đã tin Đức Chúa Trời sẽ chú tâm vào việc lành. Đó là điều tốt đẹp và ích lợi cho mọi người. Nhưng hãy tránh những cuộc tranh cãi dại dột, những vấn đề gia phả, những sự bất hòa và những tranh luận về luật pháp, vì những điều này đều vô ích và chẳng có giá trị gì”Tít 3,8-9

4. Tội lỗi xuất phát từ trong lòng, từ dục vọng trong lòng

“Nhưng mỗi người bị cám dỗ bởi chính dục vọng mình lôi cuốn và quyến dụ. Rồi khi dục vọng đã cưu mang thì sinh ra tội lỗi, tội lỗi đã trưởng thành thì sinh ra sự chết” Gia-cơ 1,14

“Những gì từ miệng ra đều phát xuất từ trong lòng, những điều ấy mới làm ô uế người. vì từ trong lòng nẩy sinh những ý tưởng xấu, giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cướp, làm chứng dối, và vu khống” Ma-thi-ơ 15, 18-19

“Vì ở đâu có sự ghen ghét và tranh cạnh thì ở đó có sự xáo trộn và đủ mọi điều ác. Nhưng sự khôn ngoan từ thiên thượng  thì trước hết là thanh sạch, rồi hiếu hòa, dịu dàng, nhường nhịn, đầy lòng thương xót và bông trái tốt lành, không chút thành kiến hay giả dối. Gia-cơ 3, 16-18

“Những sự tranh chiến, xung đột giữa anh em đến từ đâu? Chẳng phải từ những dục vọng đang giao tranh trong chi thể anh em sao?Anh em tham lam mà chẳng được, nên anh em giết người. Anh em thèm muốn mà không thể đạt được, nên xung đột và tranh chiến ”. Gia-cơ 4, 1-2

5. Thiên Chúa là Đấng quan phòng

“Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài luôn chăm sóc anh em”1 Phi-e-rơ 5, 7

“Chớ lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai, sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy” Ma-thi-ơ 6,36

“Như vậy, miễn là đủ ăn đủ mặc thì phải thỏa lòng, còn như kẻ muốn nên giàu có, ắt sa vào sự cám dỗ, mắc bẫy dò, ngã trong nhiều sự tham muốn vô lý thiệt hại kia, là sự làm đắm người ta vào sự hủy diệt hư mất”. 1Ti-mô-thê 6, 8

“Chớ tham tiền, hãy hài long với những gì mình có vì chính Đức Chúa Jesus có phán Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu” He-bơ-rơ 13,5

Phạm Đắc Quang