Hỏi & Đáp: Chúa Có Cứu Toàn Vẹn?

4,431 views

Huỳnh Christian Timothy

Hỏi:

Kính thưa quý vị, tôi xin được phép hỏi quý vị một vài điều này, không có ý xấu mà thật sự là một thành ý. Mong quý vị giúp đỡ với lòng biết ơn chân thành của chúng tôi. Quý vị thờ Cứu Chúa Jesus, vậy cho tôi được hỏi Chúa Jesus chỉ cứu rỗi linh hồn người ta hay Ngài có là ơn cứu độ toàn vẹn? Ý tôi là cả phần hồn lẫn phần xác. Tại sao có người sống tốt không bao giờ hại ai nhưng lại phải chịu biết bao tai họa cay đắng, nghèo khổ, cơ cực do nhiều lý do mà chúng tôi thường hiểu là số phận. Tại sao lại bất công thế? Nếu cầu nguyện với Chúa Jesus, Ngài có cứu người ấy đỡ khổ không? Nếu được, kính mong quý vị cầu nguyên cùng Chúa Jesus của quý vị cứu chúng tôi khỏi cảnh cơ cực và bế tắc này. Nếu Ngài nhận lời quý vị mà cho tôi được như vậy, tôi xin được theo đạo Chúa của quý vị. Chào đoàn kết.

Nguyen Huu Chac

Đáp:

Thưa bạn Nguyen Huu Chac,

Những điều bạn hỏi trên đây là vấn nạn chung của rất nhiều người. Trước đây, tôi cũng là một trong số những người thắc mắc như vậy. Trong cảnh bối rối, túng cùng, đã có lúc tôi muốn tự tử để thoát khổ, và cũng có lúc tôi muốn đi cướp của (cho dù có phải giết người) để có thể thoát ra cảnh nghèo khổ, cơ cực; nhưng cũng có lúc tôi tự an ủi: “cùng tắc biến, biến tắc thông,” nghĩa là khi đã đến nước cùng thì sẽ có sự thay đổi, mà hễ có sự thay đổi thì phải có lối thoát!

Sự thay đổi thật dẫn tôi vào lối thoát thật đã xảy ra trong đời tôi khi tôi đến với Đức Chúa Jesus. Ngài là Đấng phán rằng: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống;” và:“Hỡi những kẻ mệt mõi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” Ngài cũng chính là Đấng mà Thánh Kinh chép rằng: “Đức Chúa Jesus hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.”

Nhiều năm đã trôi qua kể từ khi tôi tiếp nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus. Đời sống của tôi vẫn còn trải qua nhiều phong ba, bảo táp, nhưng tất cả khó khăn trên đường đời không còn làm cho tôi sờn lòng hay tuyệt vọng. Trong Đức Chúa Jesus tôi đã được dựng nên thành một con người mới. Thế gian không thay đổi nhưng Chúa đã thay đổi tôi để tôi có thể chịu đựng tất cả những gì đến với tôi trong tháng ngày tôi bước đi trong Chúa giữa thế gian này. Con người cũ của tôi đã chết, con người mới của tôi sống bằng sức sống của Chúa với: “yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhơn từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, và tiết độ.” Tôi vẫn còn những thiếu thốn trong đời sống vật chất. Có khi không có được một đồng bạc trong túi dù đang sống giữa nước Mỹ. Nhưng tôi có sự bình an và thỏa lòng trong mọi cảnh ngộ. Trong khó khăn, gian khổ, và bất công tôi cảm thông được những khó khăn, gian khổ, và bất công Chúa đã chịu vì tôi, tôi cảm thông được những khó khăn, gian khổ, bất công mà rất nhiều người chung quanh tôi vẫn đang phải gánh chịu. Điều đó, khiến cho tôi yêu Chúa và yêu người càng hơn. Điều đó, khiến cho tôi luôn trông chờ nơi sự tiếp trợ của Chúa, kinh nghiệm được sự tiếp trợ đúng lúc của Chúa, kinh nghiệm được tình yêu và sự thành tín của Ngài. Có nhiều khi, sự tiếp trợ của Chúa đến một cách siêu nhiên khiến cho tôi được kinh nghiệm quyền năng của Chúa qua phép lạ của Ngài.

Để trả lời trực tiếp vào các câu hỏi của bạn, tôi xin dựa vào Thánh Kinh để khẳng định rằng: Đức Chúa Jesus cứu rỗi toàn vẹn con người của chúng ta từ tâm thần (spirit), linh hồn (soul), cho đến thể xác (body). Khi chúng ta thật lòng ăn năn tội, quyết tâm từ bỏ tội, và tin nhận sự cứu rỗi qua cái chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus trên thập tự giá, thì chúng ta được cứu rỗi. Thánh Kinh chép:

“Nguyền xin chính Đức Chúa Trời bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn, và nguyền xin tâm thần, linh hồn, và thân thể của anh em đều được giữ vẹn, không chỗ trách được, khi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta đến! Đấng đã gọi anh em là Đấng thành tín, chính Ngài sẽ làm việc đó.”(1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:23, 24)

Tội là biết điều lành mà không làm điều lành, biết điều dữ mà vẫn làm điều dữ. Trên hết, tội là không thờ phượng Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng muôn loài vạn vật lại đi thờ phượng các hình tượng do tay người tạo ra. Ăn năn tội là đau đớn, hối tiếc những tội lỗi đã gây ra trong đời, muốn được ra khỏi đời sống phạm tội, muốn từ bỏ tất cả những sự tín ngưỡng, thờ lạy thần tượng, muốn được tha thứ và muốn được sạch tội. Sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời là Ngài đã sai Đức Chúa Jesus (Jesus có nghĩa Đức Chúa Trời là Đấng Cứu Rỗi), Con Một của Ngài nhập thế làm người để gánh lấy hình phạt tội lỗi của nhân loại bằng cách chết thay cho nhân loại trên thập tự giá; nhờ đó, hễ ai tin nhận Đức Chúa Jesus đã chết thay cho mình thì nhận được sự cứu rỗi. Sự cứu rỗi bao gồm hai phương diện: tha thứ tội và làm cho sạch tội. Tha thứ tội là tất cả tội lỗi của người tin nhận Chúa được Ngài tha thứ (vì Ngài đã chịu án phạt thay cho người ấy). Làm cho sạch tội là Chúa tái sinh người tin nhận Chúa, ban cho người tin nhận Ngài quyền năng để thắng điều dữ, làm điều lành, và tấm lòng khao khát thờ phượng Chúa.

Sự cứu rỗi bắt đầu bằng sự tái sinh tâm thần. Tâm thần của một người là chức năng tương giao với thế giới thần linh, là nghe được tiếng Chúa, biết được lời Chúa (trực giác), ghi nhớ sự dạy dỗ của Chúa (lương tâm), thấy được Chúa (chiêm bao và khải tượng), và thờ phượng chỉ một mình Chúa. Kế tiếp, sự tái sinh tâm thần là sự tái sinh của linh hồn. Linh hồn suy gẫm về lời Chúa (lý trí), yêu mến luật pháp và điều răn của Chúa được bày tỏ trong lời Ngài, ghét bỏ những sự ô uế, tội lỗi (tình cảm), và quyết định tin cậy Chúa, đầu phục Chúa, quyết định sống một đời sống trọn vẹn trong Chúa (ý chí). Sau cùng là sự tái sinh của thể xác. Thể xác được tái sinh qua hai giai đoạn. Giai đoạn một, thân thể hiện tại được dùng làm công cụ, phương tiện phục vụ Chúa qua tha nhân, làm những việc lành mà Chúa đã sắm sẵn cho những người tin nhận Chúa, thay vì bị nô lệ tội lỗi và làm những điều xấu xa, gian ác… Giai đoạn hai, sau khi thân xác này chết đi, sẽ được Chúa tái sinh thành một thân xác mới, vinh hiển, siêu nhiên, sống đời đời trong phước hạnh với Chúa. Khi đó, sự cứu rỗi được thành toàn.

Tại sao có người sống tốt không bao giờ hại ai nhưng lại phải chịu biết bao tai họa cay đắng, nghèo khổ, cơ cực do nhiều lý do mà chúng tôi thường hiểu là số phận. Tại sao lại bất công thế?

Trong cái nhìn của loài người, chúng ta thấy một người không bao giờ hại ai, thì chúng ta cho đó là một người tốt. Trong cái nhìn của Thiên Chúa thì tất cả mọi người đều đã phạm tội. Đối với Thiên Chúa, không phải lúc chúng ta hành động tội thì chúng ta mới có tội, nhưng khi chúng ta tư tưởng tội, nghĩ đến tội, là chúng ta đã phạm tội. Với Thiên Chúa, không phải chỉ khi chúng ta làm điều ác mới là có tội, nhưng cả những khi chúng ta không làm điều lành mà chúng ta biết nên làm thì chúng ta cũng có tội. Một người cướp của, giết đi một mạng người so với một người không hề cướp của giết người nhưng thù ghét mười người khác, thì trong cái nhìn của Thiên Chúa, kẻ phạm tội cướp của giết đi một mạng người đó lại nhẹ tội hơn là người có lòng thù ghét mười người khác. Với Thiên Chúa, thù ghét người khác tương đương với tội giết người. Trong cái nhìn của loài người, một nguời phạm tội giết người khác với một người phạm tội nói dối, nhưng trong cái nhìn của Thiên Chúa, cả hai cùng bị hình phạt trong hỏa ngục. Mỗi người phạm tội với các mức độ khác nhau và trong ngày chung cuộc Thiên Chúa sẽ phán xử rất công bằng mỗi người tùy theo việc họ làm (tốt lẫn xấu), nhưng có một cái tội chung, mang lấy một bản án chung, đó là tội không tin cậy và thờ phượng Thiên Chúa, Đấng sáng tạo và cầm quyền trên muôn loài vạn vật, và bản án chung đó là “sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài” trong hỏa ngục.

Những đau khổ, bất công, và sự chết xảy ra hàng ngày trong thế gian là hậu quả của tội lỗi. Thế gian như là một trại cùi lớn, trong đó, mọi người đều nhiễm vi trùng Hansen; có những người bị cùi lỡ đến giai đoạn cuối, toàn cơ thể đã bị biến dạng đến mức không còn nhìn ra được, nhưng cũng có những người hình dáng vẫn xinh đẹp dường như không bị mắc bệnh cùi. Xét về hình dáng bên ngoài thì mọi người khác nhau, nhưng xét máu thử nghiệm, thì mọi người đều mang bệnh cùi. Phương cách để xử lý bệnh cùi không phải là quẹt thuốc đỏ vào vết lỡ rồi dán băng keo lên, nhưng mà phải dùng thuốc men để trị tận gốc, để diệt hết vi trùng Hansen trong máu.

Đức Chúa Jesus đến thế gian không phải để chữa bệnh, đuổi quỷ, và hóa bánh ra cho người đang đói. Ngài đến thế gian để cứu loài người ra khỏi tội lỗi, việc chữa bệnh, đuổi quỷ, hóa bánh chỉ là dấu hiện để cho nhân loại nhận biết rằng Ngài có quyền trên muôn sự và khi chúng ta thật lòng ăn năn tội đến với Ngài thì Ngài sẽ giải quyết mọi nhu cầu của chúng ta:

“25 Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng: đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. Sự sống há chẳng quí trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quí trọng hơn quần áo sao?
26 Hãy xem loài chim trời: chẳng có gieo, gặt cũng chẳng có thâu trử vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng hơn loài chim sao?
27 Vả lại, có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không?
28 Còn về quần áo, các ngươi lại lo lắng mà làm chi? Hãy ngắm xem những hoa huệ ngoài đồng mọc lên thể nào: chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ;
29 nhưng ta phán cùng các ngươi, dẫu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc áo tốt như một hoa nào trong giống đó.
30 Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các ngươi!
31 Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? uống gì? mặc gì?
32 Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi.
33 Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.
34 Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.”
(Ma-thi-ơ 6:25-34)

Chúng ta phải đến với Chúa bằng đức tin trước. Việc đòi hỏi Chúa làm điều này hay điều kia cho chúng ta rồi chúng ta mới tin nhận Chúa chỉ chứng minh được một điều duy nhất là chúng ta không tin Chúa. Một bệnh nhân tin tưởng nơi bác sĩ thì sẽ vui vẻ nhận thuốc, uống vào với lòng tin là thuốc sẽ chữa lành bệnh của mình. Một bệnh nhân đòi hỏi phải lành bệnh trước rồi mới chịu tin bác sĩ và uống thuốc là một bệnh nhân thật sự không tin tưởng gì vào bác sĩ. Ngày xưa có hơn năm ngàn người được Chúa hoá bánh ra cho họ ăn, họ bèn chạy theo để tôn Chúa lên làm vua, nhưng Chúa đã từ bỏ họ mà đi. Chúa không tiếp nhận những ai chỉ đến với Ngài để tìm cầu phước hạnh vật chất.

Trên một phương diện khác, những người đi theo Chúa sẽ bị thế gian ghét bỏ, và phải chịu khổ vì danh Chúa. Dưới đây là lời tự thuật của một người sinh ra trong một dòng dõi quý phái, sang giàu, có học thức… nhưng khi đi theo Chúa thì nhận lấy những điều sau đây:

“23 Họ là kẻ hầu việc của Đấng Christ phải chăng? Ừ, tôi nói như kẻ dại dột, tôi lại là kẻ hầu việc nhiều hơn! Tôi đã chịu khó nhọc nhiều hơn, tù rạc nhiều hơn, đòn vọt quá chừng. Đòi phen tôi gần phải bị chết;
24 năm lần bị người Giu-đa đánh roi, mỗi lần thiếu một roi đầy bốn chục;
25 ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị chìm tàu. Tôi đã ở trong biển sâu một ngày một đêm.
26 Lại nhiều lần tôi đi đường nguy trên sông bến, nguy với trộm cướp, nguy với giữa dân mình, nguy với dân ngoại, nguy trong các thành, nguy trong các đồng vắng, nguy trên biển, nguy với anh em giả dối;
27 chịu khó chịu nhọc, lắm lúc thức đêm, chịu đói khát, thường khi phải nhịn ăn, chịu lạnh và lõa lồ.
28 Còn chưa kể mọi sự khác, là mỗi ngày tôi phải lo lắng về hết thảy các Hội thánh.
29 Nào có ai yếu đuối mà tôi chẳng yếu đuối ư? Nào có ai vấp ngã mà tôi chẳng như nung như đốt ư?
30 Vì phải khoe mình, thì tôi sẽ khoe mình về sự yếu đuối tôi.
31 Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus, là Đấng đáng ngợi khen đời đời vô cùng, biết rằng tôi không nói dối đâu.
32 Ở thành Đa-mách, quan tổng đốc của vua A-rê-ta giữ thành của người Đa-mách để bắt tôi.
33 Có người từ cửa sổ dòng tôi xuống, bằng một cái giỏ, dọc theo lưng thành, ấy vậy là tôi thoát khỏi tay họ.”
(II Cô-rinh-tô 11:23-33)

Chúa kêu gọi những ai muốn theo Chúa thì phải chịu khổ:

“23 Đoạn, Ngài phải cùng mọi người rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta.
24 Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mất sự sống, thì sẽ cứu.”
(Lu-ca 9:23, 24)

Lịch sử của loài người và lịch sử của Thánh Kinh ghi lại sự gian khổ của những người đi theo Chúa:

“33 Những người đó bởi đức tin đã thắng được các nước, làm sự công bình, được những lời hứa, bịt mồm sư tử,
34 tắt ngọn lửa hừng, lánh khỏi lưỡi gươm, thắng bịnh tật, tỏ sự bạo dạn nơi chiến tranh, khiến đạo binh nước thù chạy trốn
35 Có người đờn bà đã được người nhà mình chết sống lại, có kẻ bị hình khổ dữ tợn mà không chịu giải cứu, để được sự sống lại tốt hơn.
36 Có kẻ khác chịu nhạo cười, roi vọt, lại cũng chịu xiềng xích, lao tù nữa.
37 Họ đã bị ném đá, tra tấn, cưa xẻ; bị giết bằng lưỡi gươm; lưu lạc rày đây mai đó, mặc những da chiên da dê, bị thiếu thốn mọi đường, bị hà hiếp, ngược đãi,
38 thế gian không xứng đáng cho họ ở, phải lưu lạc trong đồng vắng, trên núi trong hang, trong những hầm dưới đất.
39 Hết thảy những người đó dầu nhơn đức tin đã được chứng tốt, song chưa hề nhận lãnh điều đã được hứa cho mình.
40 Vì Đức Chúa Trời có sắm sẵn điều tốt hơn cho chúng ta, hầu cho ngoại chúng ta ra họ không đạt đến sự trọn vẹn được.”
(Hê-bơ-rơ 11:23-40

Nếu bạn muốn tìm sự cứu rỗi ra khỏi tội lỗi và ra khỏi sự chết đời đời trong hỏa ngục thì bạn hãy đến với Chúa. Khi bạn tin nhận Ngài và được Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái của Đức Chúa Trời rồi thì đời sống trong thế gian này của bạn ở trong sự chăm sóc của Chúa. Chúa có thể ban cho bạn đủ ăn đủ mặc, Chúa có thể để cho bạn đói khát… Nhưng trong tất cả mọi sự đó, bạn đều nhận biết bạn sống là sống cho Chúa, và chết là chết cho Chúa. Bạn có sự bình an để đi qua mọi cảnh ngộ trong cuộc đời này, hiểu thấu ý nghĩa của những khổ đau mà Chúa cho phép xảy đến trong đời sống của bạn, nhận lấy dư dật ân điển của Chúa để vượt qua tất cả.

Người không tin nhận Chúa và người tin nhận Chúa đều phải vượt qua những đau khổ và bất công trong cuộc đời này. Người không tin nhận Chúa vượt qua một mình, đi vào nơi hư mất đời đời trong hỏa ngục; người tin nhận Chúa vượt qua với bàn tay của Chúa nắm chặt lấy bàn tay của mình, đi vào trong cõi đời đời phước hạnh trong sự hiện diện của Chúa.  Chúc bạn sớm tìm đến với sự cứu rỗi trong Đức Chúa Jesus Christ.

“16 Vì Ðức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
17 Vả, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế gian, chẳng phải để đoán xét thế gian đâu, nhưng hầu cho thế gian nhờ Con ấy mà được cứu.
18 Ai tin Ngài thì chẳng bị đoán xét đâu; ai không tin thì đã bị đoán xét rồi, vì không tin đến danh Con một Đức Chúa Trời.
19 Vả, sự đoán xét đó là như vầy: sự sáng đã đến thế gian, mà người ta ưa sự tối tăm hơn sự sáng, vì việc làm của họ là xấu xa.
20 Bởi vì phàm ai làm ác thì ghét sự sáng và không đến cùng sự sáng, e rằng công việc của mình phải trách móc chăng.”
(Giăng 3:16-20)

“Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó.”(Giăng 3:36)

“Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6)

“Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.”(Công Vụ Các Sứ Đồ 4:12)

Mục Tử
16.04.2007

Bấm vào đây để download bài viết này

Copyright Notice: Mọi tác quyền thuộc về Vietnamese Christian Mission Ministry – All Rights Reserved © 2007 Vietnamese Christian Mission Ministry, Inc. Mọi người có thể sao chép, phổ biến dưới mọi hình thức với điều kiện giữ đúng nguyên văn, kể cả thông báo về tác quyền này.