Hỏi & Đáp: Priest và Pastor

7,628 views

Huỳnh Christian Timothy

Hỏi:

Cha cố ( Priest ) của Thiên Chúa Giáo La mã, Không được lấy vợ. Còn Mục sư Tin lành thì được lập gia đình và sinh con cái? Sự khác nhau cơ bản giữa Mục Sư Tin Lanh ( Pastor ) và Cha Cố Công Giáo (Priest).

Trong tác phầm văn học ” The Thorn Bird ” của nữ nhà văn Colleen McCullough Úc(Australia).Có đề cập tới sức mạnh, sự hấp dẫn hơn cả đức tin của tình yêu nam nữ mà cụ thể ở đây là Cha Cố Ralph de Bricassart đã vì Cô gái trẻ Meggie Cleary mà phạm luật của Công Giáo La Mã. Tác phẩm văn học này, sau đó được chuyển dựng thành một bộ phim rất hấp dẫn cho tất cả mọi người và là một đề tài thường xuyên được mổ sẻ. Vấn đề là Giáo Hội Công Giáo La Ma lên án mạnh mẽ quan điểm Tôn giáo của tác phẩm văn học này. Còn Người Cơ Đốc Nhân sẽ phải có nhận xét gì về quan điểm Tôn Giáo trong tác phẩm văn học này?

Lee.

Đáp:

Thưa bạn Lee.

Trước hết, xin nhắc nhở lẫn nhau là trong Thánh Kinh không hề có chức “Cha” và “Mẹ” (Father and Mother) trong Hội Thánh như Giáo Hội Công Giáo đang dùng. Thậm chí, Đức Chúa Jesus nghiêm cấm môn đồ của Ngài như sau:

“8 Nhưng các ngươi đừng chịu người ta gọi mình bằng thầy; vì các ngươi chỉ có một Thầy, và các ngươi hết thảy đều là anh em.
9 Cũng đừng gọi người nào ở thế gian là cha mình; vì các ngươi chỉ có một Cha, là Đấng ở trên trời.
10 Cũng đừng chịu ai gọi mình là chủ; vì các ngươi chỉ có một Chủ, là Đấng Christ.”
(Ma-thi-ơ 23:8-10)

Vì vậy, trong Hội Thánh và về mặt đức tin, chúng ta đừng chịu ai gọi mình bằng thầy, bằng  chủ, và đừng gọi ai bằng cha.

Giáo hội Công Giáo thiết lập một giai cấp tư tế (priest) và như thế không công nhận địa vị tư tế của giáo dân. Trong khi đó, Thánh Kinh dạy rõ, mỗi Cơ-đốc nhân là một thầy tế lễ. Nhiều giáo phái Tin Lành, về mặt giáo lý thì thừa nhận địa vị tư tế của tín đồ nhưng trong thực tế thì xem hàng ngũ giáo phẩm (những người có phẩm trật trong giáo hội, do loài người tự phong cho nhau) là một giai cấp “bất khả xâm phạm” và hay dùng câu: “Chớ đụng đến người được Chúa xức dầu” để bịt miệng tín đồ. Thật ra, trong Thánh Kinh không có cái mệnh lệnh “Chớ đụng đến người được Chúa xức dầu”. Đây chỉ là một sự bẻ cong lời Chúa để phục vụ cho tham vọng cá nhân và giai cấp! Tín đồ ít đọc Thánh Kinh rất dễ bị hù dọa vì câu “ngụy kinh” này!

Thánh Kinh chép:

“Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhơn đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài.” (I Phi-e-rơ 2:9)

“Đấng yêu thương chúng ta, đã lấy huyết mình rửa sạch tội lỗi chúng tôi, và làm cho chúng ta nên nước Ngài, nên thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và Cha Ngài, đáng được sự vinh hiển và quyền năng đời đời vô cùng! A-men.”  (Khải Huyền 1:6)

Vì vậy, mỗi Cơ-đốc nhân là một thầy tế lễ (priest).

Trong Thánh Kinh có đề cập đến chức vụ pastor trong Hội Thánh. Nghĩa của chữ pastor là người chăn giữ súc vật, tiếng Hán Việt là “mục tử” như trong một bài thơ của bà Huyện Thanh Quan: “Gõ sừng, mục tử lại cô thôn!” Dân Israel và các dân tộc khác miền Trung Đông rất quen thuộc với hình ảnh của những bầy chiên và những người chăn chiên, vì thế, Chúa đã hình ảnh hóa người chăn và bầy chiên với những người chăm sóc con dân của Ngài và con dân của Ngài.

Danh xưng pastor lần đầu tiên được sử dụng trong Giê-rê-mi 17:16. Sau đó được nhắc đến trong Ê-phê-sô 4:11. Khi Tin Lành đến Việt Nam, không hiểu vì sao danh xưng pastor được dịch thành “mục sư” nghĩa là “thầy chăn”. Có lẽ do bị tiêm nhiễm nền lễ nghĩa của Khổng Giáo chăng? Nếu thật vậy, chúng ta thấy cái nham hiểm của Satan khi dùng văn hóa làm suy đồi sự khiêm nhường của một chức vụ thánh!

Không một chỗ nào trong Thánh Kinh quy định hễ làm người chăn chiên của Chúa thì không được lập gia đình. Trái lại, Thánh Kinh chép:

“1 Vả, Đức Thánh Linh phán tỏ tường rằng, trong đời sau rốt, có mấy kẻ sẽ bội đạo mà theo các thần lừa dối, và đạo lý của quỉ dữ,
2 bị lầm lạc bởi sự giả hình của giáo sư dối, là kẻ có lương tâm đã lì,
3 họ sẽ cấm cưới gả, và biểu kiêng các thức ăn Đức Chúa Trời đã dựng nên cho kẻ có lòng tin và biết lẽ thật, tạ ơn mà dùng lấy.
4 Vả, mọi vật Đức Chúa Trời đã dựng nên đều là tốt lành cả, không một vật chi đáng bỏ, miễn là mình cảm ơn mà ăn lấy thì được;
5 vì nhờ lời Đức Chúa Trời và lời cầu nguyện mà vật đó được nên thánh.
6 Con giải tỏ các việc đó cho anh em, thì con sẽ nên kẻ giúp việc ngay lành của Đức Chúa Jêsus Christ, được nuôi bởi các lời của đức tin và đạo lý lành mà con đã theo.”
(I Ti-mô-thê 4:1-6)

Sứ Đồ Phi-e-rơ được Giáo Hội Công Giáo xem là “giáo hoàng đầu tiên” là một người có vợ (Ma-thi-ơ 8:4; Mác 1:30; Lu-ca 4:38) và ông dắt vợ theo trong khi đi đó đây hầu việc Chúa:

“Chúng tôi há không có phép ăn uống sao? 5 Há không có phép dắt một người chị em làm vợ đi khắp nơi với chúng tôi như các sứ đồ khác cùng các anh em Chúa và Sê-pha đã làm, hay sao” (I Cô-rinh-tô 9:4, 5)? – Sê-pha tức là Phi-e-rơ!

Một trong các tiêu chuẩn của các giám mục (bishop –  là người giám sát công tác của các pastor), và các trưởng lão (elders – những người lãnh đạo trong Hội Thánh, từ đó chọn ra pastor và giám mục) là “chồng của một vợ:”

“Vậy, người giám mục cần phải không chỗ trách được, là chồng chỉ một vợ mà thôi, có tiết độ, có tài trí, xứng đáng, hay tiếp khách và khéo dạy dỗ.”(I Ti-mô-thê 3:2)

“Mỗi người trong vòng trưởng lão đó phải cho không chỗ trách được, chỉ chồng của một vợ; con cái phải tin Chúa, không được bị cáo là buông tuồng hoặc ngỗ nghịch.” (Tít 1:6)

Từ thuở ban đầu Đức Chúa Trờidựng nên người nam và người nữ và chính Đức Chúa Trời phán rằng:

“Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó.” (Sáng Thế Ký 2:18)

Thời Tân Ước, Đức Thánh Linh cậy Phao-lô viết những lời răn dạy sau đây:

“Song, cho được tránh khỏi mọi sự dâm dục, thì mỗi người đờn ông phải có vợ, mỗi người đờn bà phải có chồng.” (I Cô-rinh-tô 7:2)

Tóm lại, Giáo Hội Công Giáo đã dạy giáo dân nhiều điều sai lầm, trong đó có việc dành riêng chức tư tế cho một số ít người, và buộc số ít người đó phải sống độc thân, không được lập gia đình; bất chấp lời dạy của Chúa. Giáo Hội Công Giáo lập ra những cái gọi là các dòng tu biệt lập để những người muốn xa lánh cuộc đời đi vào đó “tu”; trong khi lệnh truyền của Chúa cho các thầy tế lễ của Ngài là đi khắp thế gian giảng Tin Lành và khiến muôn dân trở nên mộn đồ của Chúa. Giáo Hội Công Giáo lập ra những dòng tu mà người vào tu hành hạ khắc nghiệt thân xác của mình như ngủ trên nệm gai, ăn uống kham khổ và dùng roi đánh đập thân thể… trong khi Thánh Kinh dạy thân thể của tín nhân là đền thờ của Đức Thánh Linh, và ai hủy hoại đền thờ của Chúa thì sẽ bị Ngài hủy hoại.

Về việc sống độc thân hầu việc Chúa thì Thánh Kinh dạy rõ như sau:

“25 Về những kẻ đồng thân, tôi chẳng có lời Chúa truyền; song nhờ ơn thương xót của Chúa, tôi được làm người đáng tin, nên tôi ban lời khuyên bảo.
26 Vậy tôi tưởng vì cớ tai vạ hầu đến, một người nam cứ ở vậy là nên.
27 Có phải ngươi đã bị vấn vương với vợ chăng? Chớ tìm cách mà lìa mình ra. Có phải ngươi chưa bị vấn vương với vợ chăng? Đừng kiếm vợ.
28 Nhưng nếu ngươi lấy vợ, thì chẳng phạm tội gì; và nếu người nữ đồng trinh lấy chồng, thì cũng chẳng phạm tội gì. Song những người cưới gả sẽ có sự khó khăn về xác thịt, và tôi muốn cho anh em khỏi sự đó.
29 Hỡi anh em, vậy thì tôi bảo nầy: thì giờ ngắn ngủi. Từ nay về sau, kẻ có vợ hãy nên như kẻ không có;
30 kẻ đương khóc, nên như kẻ không khóc; kẻ đương vui, nên như kẻ chẳng vui; kẻ đương mua, nên như kẻ chẳng được của gì;
31 và kẻ dùng của thế gian, nên như kẻ chẳng dùng vậy; vì hình trạng thế gian nầy qua đi.
32 Vả, tôi muốn anh em được thong thả chẳng phải lo lắng gì. Ai không cưới vợ thì chăm lo việc Chúa, tìm phương cho Chúa đẹp lòng.
33 Song ai cưới vợ rồi thì chăm lo việc đời nầy, tìm cách cho vợ mình thỏa dạ.
34 Người nữ có chồng và đồng trinh cũng khác nhau như vậy: ai không chồng thì chăm lo việc Chúa, đặng cho thân thể và tinh thần đều được thánh; nhưng ai có chồng thì chăm lo các việc đời nầy, tìm cách cho đẹp lòng chồng mình.
35 Tôi nói điều đó vì sự ích lợi cho anh em, chớ chẳng phải để gài bẫy, song để dắt anh em theo lẽ phải, hầu cho không phân tâm mà hầu việc Chúa.”
(I Cô-rinh-tô 7:25-35)

Nữ nhà văn Colleen McCullough là một giáo dân Công Giáo. Bà là một nhà khoa học trong ngành Y và cũng là một nhà nghiên cứu lịch sử xuất sắc. Các tác phẩm của bà có giá trị văn chương, lịch sử, và tâm lý. Nhưng có lẽ bà không hề kinh nghiệm được sự tái sinh cho nên không kinh nghiệm được quan hệ mật thiết  giữa một người với Chúa sâu nhiệm, tuyệt vời đến mức nào. Vì thế, bà dễ dàng viết nên một tác phẩm, trong đó, cho nhân vật của mình chọn tình yêu nam nữ hơn là tình yêu của Thiên Chúa. Vì không hề nếm biết tình yêu của Thiên Chúa cho nên bà ca ngợi tình yêu của loài người.

Thánh Kinh chép:

“Tình yêu mạnh như sự chết, lòng ghen hung dữ như âm phủ.”(Nhã Ca 8:6)

Mời bạn suy gẫm tìm hiểu ý nghĩa sâu xa của câu Thánh Kinh này trong quan hệ giữa bạn và Chúa.

Thân mến!

Huỳnh Christian Timothy
19.03.2007

Bấm vào đây để download bài viết này

Copyright Notice: Mọi tác quyền thuộc về Vietnamese Christian Mission Ministry – All Rights Reserved © 2007 Vietnamese Christian Mission Ministry, Inc. Mọi người có thể sao chép, phổ biến dưới mọi hình thức với điều kiện giữ đúng nguyên văn, kể cả thông báo về tác quyền này.