Hỏi & Đáp: Thức Ăn Không Tinh Sạch

6,645 views

Huỳnh Christian Timothy

Hỏi:

Cơ đốc nhân có được ăn thịt lợn không, hay bị CẤM?

Lee

Đáp:

Vào buổi sáng thế, Đức Chúa Trời quy định thực vật là thức ăn cho loài người lẫn loài thú, và Ngài thấy đó là tốt lành:

“29 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi.
30 Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn; thì có như vậy.
31 Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ sáu.”
(Sáng Thế Ký 1:29-31)

Mãi đến khi loài người phạm tội và tội lỗi gia tăng đến mức Đức Chúa Trời phải hủy diệt mặt đất và mọi sinh vật trên đất bằng một cơn nước lụt, (ngoại trừ gia đình 8 người của Nô-ê nhờ vâng lời Chúa mà được sống,) làm thay đổi hoàn toàn môi sinh của địa cầu, thì Đức Chúa Trời bắt đầu cho phép loài người ăn thịt thú vật:

“2 Các loài vật ở trên đất, các loài chim trời, và các vật hành động trên đất, cùng các cá biển, đều sẽ kinh khủng ngươi và bị phú vào tay ngươi.
3 Phàm vật chi hành động và có sự sống thì dùng làm đồ ăn cho các ngươi. Ta cho mọi vật đó như ta đã cho thứ cỏ xanh.
4 Song các ngươi không nên ăn thịt còn hồn sống, nghĩa là có máu.”
(Sáng Thế Ký 9:2-4)

Trong giai đoạn này, Đức Chúa Trời chỉ thị rõ là “phàm vật chi hành động và có sự sống thì dùng làm đồ ăn cho các ngươi,” không hề có việc phân biệt vật tinh sạch và vật không tinh sạch. Giai đoạn loài người chỉ dùng thực vật làm thức ăn (trước cơn nước lụt) kéo dài khoảng 1,700 năm. Giai đoạn loài người dùng các động vật làm thức ăn không phân biệt vật tinh sạch và vật không tinh sạch (sau cơn nước lụt cho đến khi dân Israel nhận luật pháp) kéo dài khoảng 1,100 năm.

Khi Đức Chúa Trời đem dân Israel ra khỏi xứ Ai-cập, lập họ thành một quốc gia, ban hành luật pháp cho họ, thì mới có luật phân biệt thức ăn tinh sạch và thức ăn không tinh sạch (Lê-vi Ký 11). Thánh Kinh không giải thích tại sao có những sinh vật bị xem là không tinh sạch. Tuy nhiên, ngày nay y khoa biết được các sinh vật mà Thánh Kinh xếp loại không tinh sạch là những sinh vật có chứa nhiều mầm bệnh như: sán sơ-mít trong thịt heo, chất cholesterol xấu trong các loại tôm, cua…

Chúng ta có thể hiểu rằng, trải qua hàng ngàn năm, môi sinh bị ô nhiễm trầm trọng, các mầm bệnh mới phát sinh trong một số loại sinh vật cho nên Chúa ra lệnh cho dân sự của Ngài kiêng cữ những thức ăn có thể gây hại cho cơ thể của họ.

Tuy nhiên, sau đó khoảng 1500 năm, vào thời Tân Ước, sau khi Hội Thánh được thành lập thì Đức Chúa Trời cho Sứ Đồ Phi-e-rơ một khải tượng về sự chấm dứt việc phân biệt các loài sinh vật tinh sạch và không tinh sạch:

“9 Bữa sau, trong lúc ba người ấy đương đi đường và đã đến gần thành, vừa nhằm giờ thứ sáu Phi-e-rơ leo lên mái nhà để cầu nguyện.
10 người đói và thèm ăn; khi người ta đương dọn cho ăn, thì người bị ngất trí đi.
11 Người thấy trời mở ra, và có vật chi giống như một bức khăn lớn níu bốn chéo lên, giáng xuống và sa đến đất:
12 thấy trong đó có những thú bốn cẳng, đủ mọi loài, côn trùng bò trên đất, và chim trên trời.
13 Lại có tiếng phán cùng người rằng: Hỡi Phi-e-rơ, hãy dậy, làm thịt và ăn.
14 Song Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng vậy; vì tôi chẳng ăn giống gì dơ dáy chẳng sạch bao giờ.
15 Tiếng đó lại phải cùng người lần thứ hai rằng: Phàm vật chi Đức Chúa Trời đã làm cho sạch, thì chớ cầm bằng dơ dáy.
16 Lời đó lặp lại ba lần; rồi vật ấy liền bị thâu lên trên trời.”
(Công Vụ 10:9-16)

Qua sự hiện thấy của Phi-e-rơ chúng ta học được một điều là: Khi Đức Chúa Trời muốn, Ngài có thể làm bất cứ điều gì, kể cả thay đổi các định luật, các quy chế… Nói cho cùng, Ngài là Đức Chúa Trời toàn năng cho nên Ngài muốn làm gì thì làm. Nhưng Ngài là tình yêu, cho nên bất kỳ những gì Ngài làm đều không đi ngược lại thuộc tính yêu thương của Ngài, vì thế Đức Chúa Trời là “thiện, sự nhân từ Ngài còn đến đời đời!”

Về  sau, trong các thư tín, Sứ Đồ Phao-lô cũng luận rõ về việc luật phân biệt các thức ăn tinh sạch với thức ăn không tinh sạch chẳng còn áp dụng cho tín đồ nữa. Tuy nhiên, nếu ai muốn tiếp tục kiêng cử thì cứ kiêng cử nhưng đừng xét đoán người không kiêng cử. Theo Phao-lô, người kiêng cử là người có đức tin yếu đuối (vì không dám tin vào khải tượng Chúa đã tỏ ra cho Phi-e-rơ):

“Mọi sự là tinh sạch cho những người tinh sạch, nhưng, cho những kẻ dơ dáy và chẳng tin, thì không sự gì là tinh sạch cả; trái lại, tâm thần và lương tâm họ là dơ dáy nữa.”(Tít 1:15)

“1 Hãy bằng lòng tiếp lấy kẻ kém đức tin, chớ cãi lẫy về sự nghi ngờ.
2 Người nầy tin có thể ăn được cả mọi thứ; người kia là kẻ yếu đuối, chỉ ăn rau mà thôi.
3 Người ăn chớ khinh dể kẻ không ăn; và người không ăn chớ xét đoán kẻ ăn, vì Đức Chúa Trời đã tiếp lấy người.
4 Ngươi là ai mà dám xét đoán tôi tớ của kẻ khác? Nó đứng hay ngã, ấy là việc chủ nó; song nó sẽ đứng, vì Chúa có quyền cho nó đứng vững vàng.
5 Người nầy tưởng ngày nầy hơn ngày khác, kẻ kia tưởng mọi ngày đều bằng nhau; ai nấy hãy tin chắc ở trí mình.
6 Kẻ giữ ngày là giữ vì Chúa; kẻ ăn là ăn vì Chúa, vì họ tạ ơn Đức Chúa Trời; kẻ chẳng ăn cũng chẳng ăn vì Chúa, họ cũng tạ ơn Đức Chúa Trời.”
(Rô-ma 14:1-6)

(Sự giữ ngày nói đến trong những câu trên đây không phải là sự giữ ngày Sa-bát theo điều răn của Đức Chúa Trời mà con dân Chúa trong mọi thời đại phải vâng giữ, kể cả thời ngàn năm bình an, nhưng là sự giữ ngày kiêng ăn, là điều Thánh Kinh không quy định, cho nên ai muốn kiêng ăn vào ngày nào thì cứ kiêng ăn vào ngày đó. Ngay cả sự kiêng ăn, Thánh Kinh cũng không đặt thành điều răn, ngoại trừ việc kêu gọi tội nhân kiêng ăn trong sự ăn năn tội và con dân Chúa kiêng ăn để đuổi những thứ quỷ dữ.)

Giáo phái Cơ-đốc Phục Lâm An Thất Nhật(Seventh Day Adventist) dạy tín đồ giữ nghiêm nhặt luật phân biệt các thức ăn tinh sạch với các thức ăn không tinh sạch. Thánh Kinh chép:

“1 Vả, Đức Thánh Linh phán tỏ tường rằng, trong đời sau rốt, có mấy kẻ sẽ bội đạo mà theo các thần lừa dối, và đạo lý của quỉ dữ,
2 bị lầm lạc bởi sự giả hình của giáo sư dối, là kẻ có lương tâm đã lì,
3 họ sẽ cấm cưới gả, và biểu kiêng các thức ăn Đức Chúa Trời đã dựng nên cho kẻ có lòng tin và biết lẽ thật, tạ ơn mà dùng lấy.
4 Vả, mọi vật Đức Chúa Trời đã dựng nên đều là tốt lành cả, không một vật chi đáng bỏ, miễn là mình cảm ơn mà ăn lấy thì được;
5 vì nhờ lời Đức Chúa Trời và lời cầu nguyện mà vật đó được nên thánh.”
(I Ti-mô-thê 4:1-5)

Điều duy nhất Đức Thánh Linh cấm trong sự ăn uống là:

“28 ấy là Đức Thánh Linh và chúng ta đã ưng rằng chẳng gán gánh nặng nào khác cho anh em ngoài những điều cần dùng,
29 tức là anh em phải kiêng ăn của cúng thần tượng, huyết, thú vật chết ngột, và chớ tà dâm; ấy là mọi điều mà anh em khá kiêng giữ lấy vậy. Kính chúc bình an.”
(Công Vụ 15:28, 29)

“Còn người ngoại đã tin, chúng tôi có viết thơ cho họ về điều chúng tôi đã định: là chỉ phải kiêng ăn của cùng thần tượng, huyết và thú vật chết ngộp, cùng chớ gian dâm.” (Công Vụ 21:25)

Huỳnh Christian Timothy
15.03.2007

Bấm vào đây để download bài viết này

Copyright Notice: Mọi tác quyền thuộc về Vietnamese Christian Mission Ministry – All Rights Reserved © 2007 Vietnamese Christian Mission Ministry, Inc. Mọi người có thể sao chép, phổ biến dưới mọi hình thức với điều kiện giữ đúng nguyên văn, kể cả thông báo về tác quyền này.