Tính Sổ Cuộc Đời

2,915 views

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla

Bấm vào một trong các nối mạng dưới đây để tải xuống bài viết pdf:

MediaFire:https://www.mediafire.com/folder/u3amorru4ba4t/baigiang_pdf
OpenDrive:https://od.lk/fl/MV8xNjEzMzAzNV8

Thi Thiên 90

1 Lạy Chúa! Từ đời này qua đời kia, Ngài là nơi ở của chúng con.

2 Trước khi các núi non được sinh ra và Ngài dựng nên đất cùng thế gian, từ vô cùng cho đến vô cùng, Ngài là Thiên Chúa.

3 Ngài khiến loài người trở về bụi đất, và phán rằng: Hỡi con cái loài người, hãy trở lại.

4 Vì một ngàn năm trước mắt Ngài như ngày hôm qua đã qua rồi, như một canh của đêm.

5 Ngài cuốn trôi chúng nó. Chúng nó như một giấc ngủ. Trong buổi sáng như cỏ lớn lên.

6 Trong buổi sáng nó tươi tốt và lớn lên. Trong buổi chiều nó bị cắt và héo úa.

7 Thật, chúng con bị hao mòn bởi cơn giận của Ngài, bị bối rối bởi cơn lửa giận của Ngài.

8 Ngài đã đặt những sự gian ác của chúng con ở trước Ngài, để những tội lỗi kín giấu của chúng con trong ánh sáng của mặt Ngài.

9 Hết thảy những ngày của chúng con qua đi trong cơn thịnh nộ của Ngài. Chúng con kết thúc những năm của chúng con như tiếng thở dài.

10 Những ngày của những năm của chúng con là bảy mươi năm. Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi năm. Nhưng sự kiêu căng của chúng chỉ là lao khổ và buồn thảm. Vì chúng chóng qua, rồi chúng con bay mất đi.

11 Ai biết sức mạnh sự giận của Ngài? Sự thịnh nộ của Ngài tùy theo sự kính sợ Ngài.

12 Vậy, xin dạy chúng con đếm các ngày của chúng con, để chúng con đem lòng vào trong sự khôn sáng.

13 Đấng Tự Hữu Hằng Hữu ơi! Xin hãy trở lại! Cho đến chừng nào? Xin hãy đổi lòng về việc các tôi tớ của Ngài!

14 Xin cho chúng con buổi sáng sớm được thỏa lòng với sự nhân từ của Ngài, để chúng con reo mừng và vui vẻ hết thảy những ngày của chúng con.

15 Xin làm cho chúng con được vui vẻ tùy theo các ngày Ngài đã làm cho chúng con buồn thảm, những năm mà chúng con đã thấy sự tai họa.

16 Nguyện công việc của Ngài lộ ra cho các tôi tớ của Ngài, và sự vinh quang của Ngài chiếu ra trên con cái của họ!

17 Nguyện sự tốt lành của Chúa, Thiên Chúa của chúng con, giáng trên chúng con! Nguyện Ngài vững lập công việc của tay chúng con cho chúng con! Công việc của tay chúng con, nguyện Ngài vững lập!

Hôm nay là Chủ Nhật 31/12/2006, ngày cuối cùng của năm 2006. Đến đúng 12 giờ đêm nay thì một năm nữa lại trôi qua trong cuộc đời của chúng ta, và một năm mới lại đến. Có rất nhiều người tiễn năm cũ đón năm mới đêm nay sẽ tiếp tục tiễn năm cũ đón năm mới trong nhiều năm hay nhiều chục năm tới nữa. Nhưng chắc chắn cũng có những người qua lần đưa tiễn và đón mừng đêm nay sẽ không bao giờ có cơ hội để đưa tiễn năm cũ đón mừng năm mới nữa, vì những người đó sẽ lìa đời trong năm 2007 sắp tới này. Thậm chí, từ giây phút này cho đến 12 giờ đêm nay, cũng có biết bao nhiêu người sẽ qua đời mà không có được cái cơ hội tiễn đưa năm 2006 đón mừng năm 2007.

Loài người chúng ta dùng đồng hồ và lịch để đếm và đánh dấu thời gian. Mục đích đếm và đánh dấu thời gian là giúp cho chúng ta biết sắp xếp các sinh hoạt của mình sao cho thuận tiện và mang lại hiệu quả có ích lợi nhất. Tuy nhiên, chúng ta có cái khuynh hướng sắp xếp các sinh hoạt của mình như là không bao giờ chúng ta sẽ qua đời, hoặc có nghĩ đến sự qua đời thì chúng ta cảm tưởng rằng ngày đó vẫn còn xa lắm. Tâm trạng và khuynh hướng này không phải chỉ ở trong những người trẻ, mà ngay cả ở trong những người mà xã hội đã xếp vào loại “gần đất, xa trời”, nghĩa là những người đã ở vào khoảng bảy, tám mươi tuổi.

Thực tế, kinh nghiệm mắt thấy tai nghe và những mộ bia trong các nghĩa trang cho chúng ta biết loài người có thể chết ở vào bất cứ tuổi nào. Loài người có thể chết trong bụng mẹ trước khi được sinh ra, chết đang khi hay ngay sau khi được sinh ra, chết khi được vài ngày tuổi, vài tháng tuổi, hoặc vài năm tuổi, chết khi được vài chục tuổi hoặc gần trăm tuổi; cũng có ít người sống đến hơn trăm tuổi. Cái chết có thể đến với loài người bất kỳ lúc nào và bằng rất nhiều cách thức khác nhau. Điều quan trọng là ít có người nào biết trước ngày chết và cách chết của mình, ngoại trừ những người tù đã mang án tử hình!

Những sự dại dột lớn nhất của loài người

Trong tất cả những sự dại dột của loài người, nói chung, sự không nhận biết Thiên Chúa là sự dại dột lớn nhất – Thánh Kinh khẳng định: “Những kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: Chẳng có Thiên Chúa!” (Thi Thiên 14:1a) – sự dại dột lớn thứ nhì của loài người là không biết chuẩn bị cho ngày chết. Chuẩn bị cho ngày chết không có nghĩa là bỏ tiền ra mua bảo hiểm nhân thọ để thân nhân còn lại có phương tiện xoay sở một khi mình ra đi, hay mua trước một phần đất trong nghĩa trang và để dành ra một số tiền đủ chi phí cho việc an táng. Chuẩn bị cho ngày chết là chuẩn bị cho một cuộc chuyển tiếp từ nơi ở tạm trăm năm của đời này vào trong nơi ở vĩnh viễn của đời sau.

Sự thực hữu đời đời của loài người

Nhiều triết lý và ngay cả tôn giáo cho rằng con người khởi đầu khi được sinh ra và chấm dứt sau khi chết. Theo những triết lý đó, trong khoảng thời gian của một đời người trên thế gian, con người sống theo bản năng như loài thú. Người chẳng qua là một loài thú cao cấp, khôn ngoan hơn, biết sống có tổ chức và hợp quần hơn các loài thú khác.

Tuy nhiên, thực tế chứng minh loài người khác hẳn loài thú. Loài người không chỉ đơn thuần khôn ngoan hơn loài thú mà loài người biết tư tưởng, biết đạo đức, biết hy sinh cho phúc lợi của người khác, biết có Đức Chúa Trời, biết thờ phượng, và có ý thức về sự đời đời. Từ ý thức về sự đời đời dẫn đến khái niệm về một Đức Chúa Trời đời đời, nghĩa là có một thực thể cao siêu tuyệt đối, toàn năng, toàn trí, toàn tại, toàn hữu (một mình trên hết mọi sự, không có điều gì không thể làm, không có điều gì không biết, không có nơi nào không hiện diện, không có bắt đầu và không có chấm dứt).

Thánh Kinh cho biết Đức Chúa Trời đặt để sự đời đời vào trong lòng người cho nên người mới có khái niệm về sự đời đời để có thể nhận thức được Đấng Đời Đời, là Đức Chúa Trời, và công việc của Ngài:

“Hết thảy muôn vật được Ngài làm ra tốt lành trong thời của chúng. Ngài cũng đã đặt sự vĩnh hằng trong lòng họ, nếu không bởi đó, chẳng người nào tìm ra công việc mà Đức Chúa Trời làm ra từ ban đầu cho đến cuối cùng.” (Truyền Đạo 3:11).

Cũng qua Thánh Kinh, chúng ta biết loài người được Thiên Chúa sáng tạo và loài người sẽ còn lại cho đến đời đời. Khoa học chứng minh vật chất không suy tàn, không biến mất mà chỉ biến dạng theo những định luật lý hóa. Loài người có phần xác thịt thuộc về vật chất và phần tâm linh (tâm thần và linh hồn). Dầu khi qua đời thân xác vật chất của loài người có bị tan rã, phân hóa nhưng những yếu tố vật chất cấu tạo nên một người vẫn còn đó, và một ngày kia Thiên Chúa sẽ gọi tất cả mọi người sống lại trong một thân xác mới. Phần tâm thần của loài người là cái nhau nối kết loài người với Thiên Chúa, qua đó, loài người nhận biết Chúa, nghe được tiếng Chúa, ghi khắc hình ảnh của Chúa – nghĩa là ghi khắc sự yêu thương, thánh khiết, công chính của Ngài trong lương tâm – và thờ phượng Chúa. Phần linh hồn là bản thể cốt lõi của loài người, là cái tôi, với các chức năng suy luận, cảm xúc, và ý chí. Linh hồn của loài người quyết định ở trong Chúa, nối kết với Chúa, vâng phục Chúa hoặc sống độc lập, tách rời Chúa, đi theo ý riêng. Thánh Kinh gọi quyết định tách rời Chúa, đi theo ý riêng, không vâng phục Chúa là tội lỗi và tuyên phán: “Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết.” (Ê-xê-chi-ên 18:4b).

Ý nghĩa của sự chết trong Thánh Kinh

Đối với các triết lý vô thần thì chết là hết! Nhưng Thánh Kinh định nghĩa sự chết rất rõ ràng như sau: Chết có nghĩa là bị cắt đứt với cội nguồn của sự sống là Thiên Chúa. Thánh Kinh cho biết có hai sự chết gọi là sự chết thứ nhất và sự chết thứ hai. Sự chết thứ nhất xảy ra khi loài người phạm tội. Hình thức của sự chết thứ nhất là tâm thần bị cắt đứt mối tương giao với Thiên Chúa, không còn nhìn biết và thờ phượng Ngài; linh hồn mất đi khả năng yêu thương, công chính, và thánh khiết, khiến loài người tranh chấp và hận thù lẫn nhau; thân xác bị bệnh tật, già yếu, giết chóc mà không còn khả năng kết nối với linh hồn nữa. Trong khi tiến trình của sự chết thứ nhất xảy ra, Đức Chúa Trời ban cho loài người cơ hội được sống lại và sống đời đời trong hạnh phúc nếu loài người chịu tiếp nhận ơn cứu rỗi của Ngài. Thánh Kinh chép:

“Vì Ðức Chúa Trời đã yêu thế gian đến nỗi Ngài đã ban Con Một của Ngài, để ai tin nơi Đấng ấy sẽ không bị hư mất nhưng được sự sống vĩnh cửu.” (Giăng 3:16).

Tuy nhiên, thế gian luôn luôn có bốn loại người. Loại thứ nhất sẽ không bao giờ tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời vì thần của đời này là ma quỷ đã làm mù lòng họ, khiến họ không còn nhận biết sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời nữa. Đạo của Chúa giảng ra cho họ chẳng khác nào những hạt giống vãi ra, rớt trên lối đi chai cứng, chim trời lập tức bay đến cướp đi. Loại thứ nhì có sự hiểu biết, vui mừng nhận lấy Đạo của Chúa nhưng không thể chịu đựng nổi sự cực khổ, bị bắt bớ trong nếp sống Đạo nên từ bỏ sự cứu rỗi. Đạo của Chúa giảng ra cho họ chẳng khác nào hạt giống vãi ra, rớt trên chỗ đất có nhiều đá sỏi hơn là đất thịt; tuy hạt giống nảy mầm, lớn lên nhưng không chịu nổi sức nóng của ánh nắng rất cần thiết cho nó. Loại thứ ba tin nhận và sống Đạo một thời gian lâu dài nhưng cuối cùng sự lo lắng về đời này hoặc sự ham mê vật chất khiến cho họ bỏ Đạo. Những người thuộc loại này ví như chỗ đất thịt màu mỡ, vừa tiếp nhận hạt giống Đạo nhưng cũng vừa tiếp nhận hạt giống đời, ví như là hạt giống của bụi gai. Hạt giống đời và hạt giống Đạo cùng lớn lên nhưng theo thời gian, cây đời sẽ ép chết cây Đạo. Loại thứ tư có tấm lòng mềm mại tiếp nhận Đạo Chúa như đất đã thuần và màu mỡ. Hạt giống Đạo gieo vào lòng họ mạnh mẽ lớn lên theo thời gian và kết quả.

Những người tiếp nhận Đạo đứng vững trong Đạo Chúa, phần lớn cũng sẽ phải trải qua sự chết thứ nhất như những người không tiếp nhận Đạo Chúa hoặc những người tiếp nhận mà không đứng vững trong Đạo Chúa. Tuy nhiên, họ không bị đi vào sự chết thứ hai, bởi vì Đức Chúa Trời đã ban cho họ sự sống lại và sự sống đời đời.

Sự chết thứ hai xảy ra sau khi Đức Chúa Trời kết thúc thế gian tội lỗi này và gọi tất cả những người chết mà không ở trong sự cứu rỗi của Ngài sống lại để ra trước tòa phán xét. Thánh Kinh chép:

Khải Huyền 20:11-15

11 Rồi, tôi thấy một ngai trắng, lớn và Đấng ngự trên ngai. Đất và trời trốn khỏi mặt Ngài, chẳng còn thấy chỗ của chúng nữa.

12 Tôi thấy những kẻ chết, nhỏ lẫn lớn, đứng trước Đức Chúa Trời. Có những sách mở ra. Lại có một sách khác là Sách Sự Sống được mở ra. Những kẻ chết bị phán xét tùy theo những việc họ đã làm và đã được ghi lại trong những sách ấy.

13 Biển đã giao lại những kẻ chết trong nó. Sự chết và âm phủ cũng đã giao lại những kẻ chết trong chúng. Mỗi người bị phán xét tùy theo những việc họ đã làm.

14 Sự chết và âm phủ bị ném vào hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ nhì.

15 Và bất cứ kẻ nào không tìm thấy được chép trong Sách Sự Sống thì bị ném vào hồ lửa.

Hình thức của sự chết thứ hai là tâm thần vĩnh viễn bị cắt đứt sự tương giao với Đức Chúa Trời, không bao giờ còn cơ hội được cứu rỗi nữa; linh hồn và thể xác đã sống lại sẽ bị ném vào hồ lửa trong âm phủ cho đến đời đời. Thánh Kinh mô tả sự chết thứ hai như sau:

“Họ sẽ bị hình phạt hư mất mãi, xa cách mặt Chúa và sự vinh quang của sức mạnh Ngài.” (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:9).

“Còn những kẻ hèn nhát, không tin, đáng gớm ghiếc; những kẻ giết người; những đĩ đực; những kẻ phù phép; những kẻ thờ thần tượng; và tất cả những kẻ nói dối sẽ có phần của chúng trong hồ đốt với lửa và lưu hoàng. Đó là sự chết thứ nhì.” (Khải Huyền 21:8).

Kết toán cuối năm và tính sổ cuộc đời

Thông thường, cuối năm người ta lo kết toán sổ sách chi thu tài chính. Nhờ kết toán sổ sách mà người ta biết được sự lời lỗ trong một năm đã qua và định ra kế hoạch cho những năm sắp đến. Ngay cả những người không có cơ sở thương mại, chỉ đi làm thuê cho công xưởng cũng kết toán sổ sách dưới một hình thức nào đó. Có thể là xem lại tiền bạc để dành trong nhà băng đã được bao nhiêu, xét lại xem có những chi tiêu nào cần phải cắt giảm… Cũng có người làm kết toán về những sự vui chơi trong đời này của họ. Họ xem xét, đúc kết sự vui chơi trong suốt năm qua để lên kế hoạch vui chơi cho thời gian sắp tới sao cho có hiệu quả hơn, vui thú hơn. Có người làm kết toán về phương diện tình cảm… Tuy nhiên, rất ít người làm kết toán về cuộc đời của mình trên phương diện thời gian.

Chúng ta có thể làm kết toán cuối năm để lên kế hoạch kiếm thêm tiền, tăng thêm sự vui chơi, hoặc thay đổi tình cảm nhưng chúng ta không bao giờ kiếm thêm được thời gian. Không ai trong chúng ta biết chắc được là mình sẽ còn sống thêm được bao lâu. Kinh nghiệm cho chúng ta biết chúng ta có thể qua đời bất cứ lúc nào, trong bất cứ lứa tuổi nào. Không ai có thể bảo đảm rằng mình có cơ hội cho hơi thở kế tiếp. Điều chắc chắn nhất là chúng ta sẽ chết và có thể chết bất kỳ lúc nào. Thánh Kinh chép:

“Theo như đã định cho loài người: Chết một lần, sau đó là sự phán xét.” (Hê-bơ-rơ 9:27).

Nan đề của chúng ta là khi qua đời chúng ta sẽ trả lời như thế nào về tất cả tội lỗi mà chúng ta đã gây ra trong cuộc đời này trước mặt Đức Chúa Trời? Quý vị đã bao giờ tính sổ cuộc đời của mình chưa? Bao nhiêu sự gian tham, dối trá, hận thù, độc ác, bất công… chúng ta đã gây ra trong cuộc đời của mình. Số nợ này chúng ta sẽ trả như thế nào trong ngày chung cuộc của đời mình? Chắc chắn không một ai có thể trả hết những món nợ đạo đức dù vô tình hay cố ý đã gây ra trong cuộc đời của mình.

Tội lỗi và hình phạt

Thánh Kinh cho biết hành động loài người tự tách rời ra khỏi Đức Chúa Trời, sống theo ý riêng, vi phạm luật đạo đức của Đức Chúa Trời là tội lỗi. Thuộc tính của Đức Chúa Trời là yêu thương, công chính, và thánh khiết. Thuộc tính của Chúa cũng chính là sự vinh hiển của Ngài. Tội lỗi là tình trạng thiếu hụt sự vinh hiển của Chúa; vì thế, Thánh Kinh tuyên bố:

“Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh quang của Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 3:23).

Thánh Kinh cũng cho biết kết quả của tội lỗi là sự chết:

“Vì tiền công của tội lỗi là sự chết.” (Rô-ma 6:23a).

Sự chết ở đây là sự chết thứ nhất và sự chết thứ hai như đã đề cập phía trên. Trừ hai người đã được Chúa mang đi trong thời Cựu Ước là Hê-nóc và Ê-li cùng một số ít người tin nhận và đứng vững trong Đạo Chúa đang sống trong thân xác này vào ngày Chúa trở lại thì được Ngài biến hóa thân thể đang sống của họ thành một thân thể mới trong chớp mắt rồi Ngài cất họ lên không trung để hội hiệp với Ngài cho đến đời đời, còn thì cả nhân loại sẽ phải trải qua sự chết thứ nhất.

Sự cứu rỗi và sự sống đời đời

Những người tin nhận Đạo của Chúa là những người bằng lòng tiếp nhận sự cứu rỗi của Ngài, được hưởng ơn khoan hồng của Ngài, được tha tội, được làm cho sạch tội, được trở lại làm con của Đức Chúa Trời và được sống đời đời trong tình yêu của Ngài. Những người đó, dẫu có qua đời trước ngày Chúa trở lại thì trong ngày Chúa trở lại, Ngài sẽ khiến cho họ được sống lại trong một thân thể mới và cất họ lên không trung ở với Ngài cho đến mãi mãi. Thánh Kinh chép:

I Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-18

13 Hỡi các anh chị em cùng Cha! Tôi chẳng muốn các anh chị em không biết về phần những người đã ngủ, để cho các anh chị em chớ buồn rầu như những người khác là những người không có sự trông cậy.

14 Vì nếu chúng ta tin rằng, Đức Chúa Jesus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những người ngủ trong Đức Chúa Jesus đến với Ngài.

15 Này là điều chúng tôi nhờ Lời của Chúa mà nói với các anh chị em: Chúng ta là những người sống, còn ở lại cho tới kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi.

16 Vì chính Chúa sẽ từ trời giáng xuống với tiếng kêu lớn, với tiếng của thiên sứ trưởng, cùng tiếng kèn của Thiên Chúa, và những người chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước.

17 Kế đến, chúng ta là những người sống, mà còn ở lại, sẽ cùng họ được cất lên trong những đám mây, để gặp Chúa tại nơi không trung. Như vậy, chúng ta sẽ ở cùng Chúa mãi mãi.

18 Thế thì, các anh chị em hãy dùng những lời ấy mà khích lệ nhau.

Sự cứu rỗi chỉ có thể đến từ Đức Chúa Trời, vì chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể ban lại cho chúng ta tình yêu, sự công chính, và sự thánh khiết của Ngài. Ngài ban lại cho chúng ta bằng cách thi hành những điều đó.

Vì thánh khiết, nên Đức Chúa Trời không thể chấp nhận tội lỗi. Ngài phải lên án tội lỗi và cắt đứt mối tương giao giữa Ngài với tội nhân.

Vì công chính, nên Đức Chúa Trời phải trừng phạt tội nhân. Tội nhân phải chịu hư mất đời đời trong hỏa ngục.

Vì yêu thương, nên Đức Chúa Trời đã sai Con Một của Ngài là Đức Chúa Jesus nhập thế làm người để gánh hết sự trừng phạt cho toàn thể nhân loại; cứu rỗi nhân loại ra khỏi sự hư mất đời đời.

Vì thế, hễ ai tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời qua cái chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ trên thập tự giá thì họ được Đức Chúa Trời tha tội, làm cho sạch tội, và ban cho quyền trở nên con cái của Ngài, được sống lại, được sống đời đời và cùng Đức Chúa Jesus Christ thừa hưởng cơ nghiệp của Ngài.

Quyết định thuộc về mỗi người

Trong ngày cuối cùng của năm 2006 này, quý vị đã làm kết toán cho linh hồn của mình hay chưa? Nếu vài giây phút nữa đây quý vị qua khỏi cuộc đời này, linh hồn của quý vị sẽ về đâu? Linh hồn quý vị sẽ đi vào trong âm phủ, đau khổ chờ ngày sống lại ra trước tòa phán xét của Đức Chúa Trời để nhận lấy án phạt là sự chết thứ hai trong hồ lửa đời đời; hay linh hồn quý vị sẽ vào trong thiên đàng ở với Chúa và chờ ngày Chúa phục sinh thân thể của quý vị vào trong sự sống đời đời, hạnh phúc trong tình yêu của Ngài? Sự kiện quý vị đang ngồi trong nhà thờ, đã tuyên xưng đức tin của mình vào sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời không phải là chứng cớ vững chắc. Chứng cớ vững chắc là sự đổi mới của Chúa trong đời sống của quý vị từ tâm thần đến linh hồn, và thể xác. Thánh Kinh chép:

“Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ thì người ấy là một tạo vật mới. Những sự cũ đã qua đi. Này, mọi sự đã trở nên mới.” (II Cô-rinh-tô 5:17).

Thánh Kinh gọi đó là sự tái sinh. Tái sinh là được sinh lại từ trong sự chết thứ nhất bởi sự ăn năn tội, tiếp nhận sự cứu rỗi của Chúa và bởi quyền năng thánh linh của Đức Chúa Trời.

Sự cứu rỗi được ban cho bởi Đức Chúa Trời nhưng quyết định tiếp nhận thuộc về mỗi một người. Thánh Kinh chép:

Nhưng những ai tiếp nhận Ngài thì Ngài ban cho họ, tức là những ai vẫn tin vào danh của Ngài, quyền làm những con cái của Thiên Chúa. Những người ấy được sinh ra chẳng bởi máu, cũng chẳng bởi ý muốn của xác thịt, cũng chẳng bởi ý muốn một người nào, nhưng bởi Thiên Chúa.” (Giăng 1:12-13).

“Ai tin nơi Đức Con thì được sự sống vĩnh cửu, còn ai không tin Đức Con thì sẽ chẳng thấy sự sống, nhưng cơn giận của Đức Chúa Trời ở lại trên người ấy.” (Giăng 3:36).

Quý vị có thể tuyên xưng mình là tín đồ nhưng quý vị thật đã được đổi mới chưa? Quý vị thật đã được tái sinh chưa? Hay vẫn còn chết trong lầm lỡ và tội ác của chính mình?

Đếm những ngày vàng trên đất

Những ngày vàng trên đất đối với những người không ở trong sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời là những ngày héo úa, vàng võ của tật bệnh, của khổ đau, và sợ hãi. Nhưng đối với những người đã ở trong sự cứu rỗi của Chúa thì mỗi một ngày trong đời là một cơ hội quý như vàng để học biết càng hơn về Chúa, để được phục vụ Chúa và người khác qua những việc lành Chúa đã sắm sẵn cho. Những việc lành đó được làm bởi năng lực của Chúa và theo thánh ý của Ngài cho nên đẹp lòng Chúa, và thành quả của chúng còn lại cho đến đời đời. Mỗi một ngày trên đất của những người đã ở trong sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời là một ngày vàng để gây dựng sự nghiệp đời đời trên thiên đàng. Đức Chúa Jesus phán trong phần kết thúc của Thánh Kinh:

“Này, Ta đến mau chóng và đem theo tiền công của Ta với Ta, để trao cho mỗi người tùy theo kết quả việc làm của người ấy sẽ là.” (Khải Huyền 22:12).

Quý vị còn được bao nhiêu ngày nữa để làm việc cho Chúa trên trần gian này? Không ai có thể trả lời được cho câu hỏi ấy, cho nên, biết đếm những ngày trong đời mình nghĩa là biết tận dụng mỗi ngày trong đời sống mình cho sự vinh hiển của Chúa như đó là ngày cuối cùng của mình trong thân xác này.

Lạy Chúa xin hãy đến, và dạy cho chúng con biết đếm các ngày của chúng con!

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla

31/12/2006